Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Sự xuất hiện của Tần Mặc khiến tôi luống cuống, vội vàng anh sang bên: “Sao anh đây?”

“Chẳng rể ra mẹ sao.”

Tần Mặc nhìn ánh nghi hoặc của mẹ, vội vàng lấy giấy chứng nhận kết hôn của tôi và anh ra, mẹ tôi tôi sang bên gặng hỏi: “Tâm Tâm, mẹ biết, người ông chủ lớn, sao coi trọng được?”

Câu này của mẹ, sự đau lòng.

Tôi không thể thẳng với mẹ, do anh thiếu , tôi thiếu tiền nên mới đăng ký kết hôn, sợ mẹ tức giận.

“Mẹ, đối với Tô Tâm gặp đã yêu.”

Mẹ tôi không tin, dù sao điều kiện của Tần Mặc tốt như vậy, đẹp trai giàu , còn tôi hết sức bình thường.

“Mẹ, gì đi nữa không bằng để mẹ sau khi khỏe tự mình giám sát .”

Lời Tần Mặc đã tác dụng, nhưng mẹ tôi vẫn lo lắng tiền bạc không đủ, dù sao phẫu thuật xong ít nhất hai ba mươi vạn tệ, cộng thêm số nợ trước đó sẽ liên lụy tôi.

“Mẹ, viện phí cứ để lo.”

Tần Mặc cam đoan chắc nịch, tôi đưa lịch sử chuyển khoản của Tần Mặc mẹ xem, bà mới chịu tiếp tục điều trị.

Trước khi rời khỏi bệnh viện, mẹ tôi dặn dò tôi sống tốt với Tần Mặc, đợi bà xuất viện sẽ giám sát tôi.

“Tần Mặc, cảm ơn anh.”

Khuôn mặt tuấn tú của Tần Mặc xịu xuống: “Sao không gọi chồng?”

“Chồng.”

Tôi lập tức sửa lời, ấn tượng của tôi về Tần Mặc sự tốt, ngoại trừ chuyện tôi đăng ký kết hôn quá đường đột, anh quả hoàn hảo mức không thể bắt bẻ.

“Đi thôi, đi chồng ty.”

Tần Mặc đưa tôi ty, sợ người khác không biết quan hệ của tôi và anh , nhất quyết nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, bất chấp ánh đau lòng của những cô gái kia, vênh váo khoe khoang.

“Đây tôi, bà chủ của các cô.”

“Đây không cô sinh viên hôm trước ty ứng tuyển sao?”

“Ai biết cô dùng thủ đoạn gì nữa.”

Tôi siết chặt tay, định mở miệng phản bác thì Tần Mặc đã nắm lấy eo tôi, giọng thản nhiên: “ à, xấu , sa thải hết đi.”

Nhân viên ngẩn người, tôi vậy.

“Tôi của tôi, ty đương nhiên do tôi quyết định.”

Tần Mặc mân mê ngón tay tôi, mặt tôi đỏ bừng, những người chuyện đều im bặt, nghiêm túc làm việc.

“Vậy làm việc trước, lát nữa bàn sau nên sa thải hay không.”

Giọng tôi không lớn, đủ để tất cả đều nghe thấy.

Anh tôi dỗ dành mẹ tôi, tôi anh chặt hoa đào.

Tần Mặc giải quyết xong việc quan trọng liền đưa tôi đi mua nhẫn, đeo lên tay tôi.

Tần Mặc ở bên tôi, dường như lúc nào vui vẻ.

à, thích ai không?”

Tôi lắc đầu, trên mặt Tần Mặc lập tức nở nụ cười: “Vậy muốn thử hẹn hò với anh không, anh thích .”

Ánh Tần Mặc trong veo, sạch sẽ mức khiến tôi vô thức gật đầu.

ôm anh cái.”

Tần Mặc kích động ôm chầm lấy tôi, vui mừng như đứa trẻ được tặng món quà yêu thích.

, sợ không?”

“Không sợ.” Hồi nhỏ tôi từng bị cắn, nhưng được cứu giúp mấy lần.

trẻ mồ côi, nên luôn vài kẻ xấu bắt nạt tôi. đó mỗi lần đều xuất hiện đúng lúc dọa bỏ chạy, chỉ tiếc sau khi tốt nghiệp đại học, tôi không còn gặp đó nữa.

Tần Mặc phấn khích tôi lên xe: “ à, tối nay anh sẽ bí mật.”

“Được thôi, vậy anh bí mật.”

tôi giống như cặp tình nhân nhỏ, nhau ăn cơm, dạo phố, xem phim.

Về nhà, Tần Mặc nôn nóng tôi vào phòng.

chuẩn bị xong chưa?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương