Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7fQuiuu3BH

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3 - Chồng Tôi Tìm Thấy Tình Yêu Đích Thực

đó, Trình Dịch ôm tôi khóc: “Nếu không có , anh mất mẹ rồi. là ân nhân của anh, anh sẽ yêu cả đời!”

Buồn cười chưa? Bây giờ anh ta chê tôi có quá nhiều tiền, nói mùi tiền của tôi khiến anh ta ngột ngạt.

giờ tôi cho bọn toại nguyện.

“Khóa tất cả của bọn . Tất cả.”

Tôi ra chỉ thị thứ , cả đám trợ lý lập nháo nhào chạy lo liệu.

Tôi quản gia tới: “Thay toàn bộ khóa cổng. Xe nào cũng đưa vào gara. Ngoại trừ tôi, không phép sử dụng.”

Tự tôi thấy mong chờ – muốn xem sẽ là phát điên trước.

Tối đó, biệt thự vẫn yên tĩnh như tờ. Tôi đoán Trình Dịch chắc đang ôm “tình yêu đích thực” mà khóc lóc kể khổ về cuộc sống hôn nhân bi thảm của anh ta.

Mẹ chồng bị cô chồng và đám hàng chuyên nịnh nọt dẫn đánh bài, moi tiền.

chồng có lẽ đang tung tăng với cậu bồ trẻ mới quen. Nghe bảo du lịch vài ngày, chắc quẹt mới nhận ra bị khóa.

cũng tốt, cho tôi thêm chút thời gian để xử lý dứt điểm chuyện tài chính.

Trình Dịch nhất định phải ra tay trắng.

Cuối tuần, đứa nhỏ từ trường về, tôi chúng vào thư phòng.

“Mẹ muốn nói chuyện nghiêm túc. Mẹ sắp hôn với con. đứa chọn , theo ?”

đứa sững . Con trai – Xuyên Xuyên – lớn hơn, tính cách giống tôi, nhanh chóng trả lời:

“Con theo mẹ.”

“Tại sao?” – tôi hỏi.

“Từ nhỏ đến giờ, chỉ biết chỉ trích con, chưa từng quan tâm đến cuộc sống của con.

con bệnh, ở cạnh con là mẹ. Họp phụ huynh, dù bận mấy mẹ cũng có mặt.

Con không cần một chỉ có danh nghĩa là .”

“Con cũng theo mẹ. ngày nào cũng bận, con bao giờ gặp .” – con gái Như Ý cũng lập nói theo.

. Mẹ sẽ cố gắng không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của các con.”

Tôi ôm lấy đứa, trong lòng càng thêm chắc chắn: đến chấm dứt cuộc hôn nhân thối nát rồi.

4

đầu tiên “phát nổ” là mẹ chồng.

Sáng ngày thứ , sau khi đánh bài xong, bà ta cô chú bên chồng đưa về.

“Còn không mở cửa!” – bà ta bấm chuông mãi không có ra.

Quản gia và nhân viên đều tôi dặn trước, không tiếng.

“Sao ? Mở cửa! Hứa Phàm Phàm!”

Bà ta sốt ruột lấy điện thoại cho tôi.

Tôi đứng ngay trên tầng, sau cửa sổ, thong thả nhấc máy.

“Hứa Phàm Phàm! Cô thuê toàn lũ vô dụng! Không quản lý gì ! Mau ra mở cửa!”

“Bà nhầm chỗ rồi. Đây là nhà của tôi. Tôi đang hôn với con trai bà. Có việc gì tìm anh ta.”

“Gì cơ? hôn?”

Bà ta lập hiểu tôi nói thật.

“Đúng, hôn. Nên đừng đến làm phiền tôi nữa.”

“Hứa Phàm Phàm! Đây là nhà con trai tôi! Cô phải mở cửa cho tôi!”

Mẹ chồng đến mức huyết áp tăng vọt, gào .

“Sao chị dâu? hôn thật hả?” – cô chú bên chồng nghe cũng bắt đầu rối .

loại con dâu như từ đầu tôi thấy không ra gì!

qua là Dịch cứ khăng khăng cưới! Tôi nói rồi, là sao chổi vào cửa!”

Bà ta đến mức điên tiết.

“Là ‘sao chổi’ từng cứu bà lần đến lần khác đấy, bà nên có chút lương tâm.” – tôi lạnh lùng nói.

“À mà, ca phẫu thuật ghép thận của bà – tôi hủy rồi.”

“Hủy phẫu thuật?! khác nào giết tôi! Cô là đồ đàn bà độc ác! Cô định mưu tài đoạt mạng tôi sao?!”

Bà ta vừa giận vừa sợ, khóc rống .

“Xin lỗi nhé, tiền là của tôi. Bà có xu nào à? Tôi ‘mưu’ gì ở bà?

Thận là tôi bỏ tiền lớn để mua về. Bà không xứng, tôi không cho dùng. có gì sai?

Mà nếu các chê tôi mùi tiền nồng quá, đừng dùng tiền của tôi – không ô uế lắm.”

Nói xong tôi cúp máy, rồi lập chặn số.

Từ cửa sổ nhìn xuống, thấy bà ta ném điện thoại xuống đất, nhảy dựng chửi mắng om sòm.

Nếu là tôi, tôi sẽ biết quý điện thoại đó. Vì có khi cả đời bà ta cũng dùng thứ gì tốt đến nữa.

“Sao chị dâu hồ đồ ? Vợ thằng cả giỏi giang như , đối xử với chị cũng tốt kia, sao để hôn chứ?”

Cô chú bên chồng vội vàng can ngăn, ít ra còn đủ tỉnh táo để nhìn rõ tình hình.

“Xì! Cô ta có gì? Không phải đều là của con trai tôi à? Tiền là của , nhà là của , mọi thứ đều là của !”

Mẹ chồng không chịu nghe lý, sắp phát điên đến nơi.

Đúng đó, một chiếc xe thể thao đỗ trước cổng. chồng – Trình Tâm Nhi – giận dữ bước xuống xe.

“Chuyện gì ? Hứa Phàm Phàm bị điên à? Dám khoá của tôi, làm tôi không trả tiền, mất cả mặt mũi! Không có tiền đừng bày đặt chơi sang! Đưa cho tôi rồi mà còn không cho dùng!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương