Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi không xem những bình luận đang điên cuồng lúc , vừa định an ủi Từ Thanh Nhã thì bên cạnh lên tiếng :
“Thanh Nhã, là diễn viên thì chắc chắn phải quản lý vóc dáng . Cậu xem, quần rách cả ra .”
“Cậu đừng trách tớ nói khó nghe, cậu 60 kí, sự hơi , lên mặt to cái mâm, tớ sợ sau cậu…”
“Quần không vừa là vấn đề của ê-kíp chương trình, lên trông thì nên trách ống quay. Từ Thanh Nhã cao 1m72 nặng 58.5 kí, cần phải giảm gì chứ?”
Tôi lạnh lùng ngắt lời : “Hai mươi năm trong giới ảnh, không có diễn viên nào tôn sùng dây, họ vẫn diễn ra được sự linh động của nhân vật. Bây giờ hai mươi năm trôi qua, không đi trách lỗi điểm tạo không tiến bộ, kỹ thuật quay không nâng cao, diễn xuất tệ hại không nỗ lực, ngược yêu cầu diễn viên nữ phải từ bỏ sức khỏe giảm gầy rộc người?”
bị tôi nói đến mức câm nín, những cô gái trong khu bình luận bị tôi mắng tỉnh ngộ.
[Chết tiệt, tôi thích thái độ của Ninh! Tại sao cứ phải hạch sách diễn viên nữ! Đàn ông phát tướng nhiều vậy, vẫn đóng thần tượng đủ kiểu. Hơn nữa, Từ Thanh Nhã sự không , được chưa!]
[Chán quá, ê-kíp chương trình có thể đối xử tốt Từ Thanh Nhã không, phục đội không vừa, phục thử vai không vừa, không phải tất cả cô gái đều chưa đến 50 kí đâu!]
[Lầu trên, tôi nghe nói có hậu thuẫn, giờ vẫn không ưa Từ Thanh Nhã, không chừng chuyện quần là do cô ta sắp đặt…]
[Thanh Nhã ơi, đừng buồn, cậu sự không , cầu xin cậu đừng giảm , thế là tốt lắm !]
Sau hồi mắng chửi, tôi lạnh lùng nhìn về phía ê-kíp chương trình: “ không biết làm cả những thứ cơ bản nhất điểm tạo , vậy thì tôi sẽ đích thân ra tay.”
Tôi đưa Từ Thanh Nhã về phòng của .
Mắt cô ấy đỏ hoe, mang theo biết .
Tôi hiểu đôi về hoàn cảnh của cô gái , không có hậu thuẫn gì, hoàn toàn dựa vào năng lực phấn đấu.
“Yên tâm đi, bên trong mặc ba lỗ, không lộ lắm đâu.”
[ – .]
Tôi an ủi Từ Thanh Nhã câu.
Cô ấy biết gật đầu: “Đạo diễn , cảm chị… sự cảm chị.”
“Nếu muốn cảm tôi thì hãy diễn thật tốt cảnh thử vai đó.”
Tôi lấy ra bộ quần chuẩn bị.
Từ Thanh Nhã gầy hơn tôi , đẹp hơn, tôi phải dùng thêm vài chiếc kẹp.
Tôi chỉnh sửa điểm Từ Thanh Nhã, lạnh lùng hơn , phù hợp khí chất của cô ấy, mang theo bướng bỉnh và bất khuất.
Tôi thậm chí có ngỡ ngàng, thể nhìn thấy mẹ hồi trẻ.
“Từ Thanh Nhã, tôi rất mong chờ màn trình diễn của em.”
Tôi nhẹ nhàng đẩy Từ Thanh Nhã, đưa cô ấy đến tầm mắt của mọi người.
Cô ấy không phụ lòng mong đợi của tôi, trong năm phút ngắn ngủi diễn tả trọn vẹn sự không cam lòng sau khi thất bại và sự bướng bỉnh muốn làm từ đầu.
Lần , cô ấy không tự ti vì “hơi ”, khéo léo khoe cong cơ thể, đồng thời diễn tả sống động nhân vật.
[Không gì chê… tay nghề điểm của Ninh đúng là đỉnh, chẳng trách cô ấy nổi tiếng vậy.]
[Vớ vẩn… hồi đạo diễn chúng ta nghèo, cô ấy được mệnh danh là cả ê-kíp. Ôi trời ơi, đạo diễn , mau quay mới đi, cứ theo kịch bản , viết xong tôi, nữ chính là Từ Thanh Nhã, tôi muốn xem!]
[ like , đúng là bình hoa di động, diễn xuất thì không có, vóc dáng không có. Cô ta có thời gian ở đây cằn nhằn chả không thì sao mà có thời gian rèn luyện diễn xuất được?]
[Đạo diễn ! Cầu xin chị hãy lên, chắc chắn phải đưa giới ảnh trở về tiêu chuẩn thẩm mỹ đây, giờ em sự phát ngán mấy bộ truyền ăn liền !]