Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2B5yAsZiNs

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
21
Tạ Vân nét mặt méo xệch, không rõ là thoát khỏi con Nhà Cơ, hay tránh xa thằng bạn ngốc của mình.
“Cậu này, cho tôi … nhà vệ sinh đâu ạ?”
Cậu ta luống cuống rời .
chưa đến ba phút sau đã quay lại.
Sắc mặt còn trắng hơn lúc nãy.
“… trong cái gương… chiếu của em…”
Tôi lập tức nghiêm mặt:
“ đã làm gì cậu?”
Đừng nói lại có con không điều dám quậy phá trong nhà tôi nhé.
“ rủ em chơi oẳn tù tì…”
Tôi hít sâu hơi, tiếp:
“Thắng không?”
【Không phải cái đó mới là trọng điểm!!】
【Cười xỉu, tưởng tìm nơi trú ẩn toàn, lại là nhà .】
【Nhưng mà có chiến thần đây thì là toàn thật… không thích thì ra đường ngủ nha!
22
Giản Hành bưng đĩa hoa quả đã cắt gọn gàng đặt trước mặt tôi.
Thả câu nhẹ hều:
“Tôi lần thắng.”
【Woa, vậy thì cậu giỏi quá ha.】
【 cạnh tranh cái gì vậy? Mọi ơi focus lại nội dung chính !】
Nhìn ứng của bọn tôi,
Tạ Vân hình như nhận ra điều gì đó.
Miễn cưỡng giữ bình tĩnh:
“Sống chung với… những thứ đó, không sợ sao ạ?”
【Chữ “sợ” viết thế , chiến thần có không?】
【Nói , đụng phải ấy chỉ có sợ thôi.】
Tôi ngược lại:
“Cậu thì sao, cậu sợ cô ấy không?”
Tạ Vân sững , tôi nói đến Vân.
Cậu ấy khó khăn lắc đầu:
“Chỉ là… em không nên đối mặt với cô ấy như thế …”
19
Tạ Vân là rất tinh ý, tôi vừa đặt xuống, cậu ta đã lập tức đứng dậy.
“, để em rửa giúp ạ.”
Kết quả là Giản Hành bật dậy cái vèo, nhanh như chớp giật lấy cái trước mặt tôi.
“Để tôi rửa là .”
【Lần đầu nhân vật chính và diện đối đầu, không lại vì tranh nhau cái .】
【Chỉ là giành cái thôi mà, diện cậu hăng máu cái gì vậy?】
【Wow, thật là bùng cháy, dù không rõ là vì điều gì.】
Tôi giơ tay.
“Xin phép ngắt lời, tôi chưa nói là ăn xong mà, thêm nữa không?”
Hai kia giành nhau cái làm gì dữ vậy.
Nhà còn đầy gạo mà.
…
20
Cuối cùng, việc dọn dẹp vẫn giao cho Tạ Vân và Trương Vĩ.
Hai cậu ta liên tục nói không thể nhờ mà không làm gì .
Đấy, không hổ là nhân vật chính.
Tư chất là cao hơn .
Tiếng hét chói tai cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
Tôi chạy ào vào bếp, thấy Trương Vĩ run rẩy chỉ vào đống dưới đất.
Tạ Vân mặt trắng bệch.
“Bộ… bộ , chó !”
Haizz, lại rã khung .
Tôi ngồi xổm xuống bắt đầu ráp lại như chơi lego.
chú corgi trắng với vẻ đẹp góc cạnh dần dần thành hình.
Quanh quẩn nhảy nhót quanh tôi đầy thân thiết, vừa nhảy vừa rơi thêm mấy miếng .
Tôi bế lên, nhìn thẳng hai kẻ đơ đối diện, nghiêm túc nói:
“Đây là robot nhà nhà tôi.”
【 mà tin chứ trời!】
【 mày đã nói vậy thì là vậy, la gì mà la dữ vậy!】
“ , Nhà Cơ!”
Tôi thả chú cún nhỏ xuống sàn, liền duỗi chân, lôi theo miếng giẻ lăn lộn khắp nơi.
Tạ Vân: “Không…”
Trương Vĩ đập nắm tay vào lòng bàn tay: “Thì ra là máy nhà hình dáng hơi lạ chút thôi, hahaha mấy hôm nay gặp nhiều chuyện kỳ quái quá, tôi cứ tưởng là chó thật đấy!”
【……】
【 là ngốc nghếch có phúc của ngốc mà…】
20
Tạ Vân nét mặt méo xệch, không rõ là thoát khỏi con Nhà Cơ, hay tránh xa thằng bạn ngốc của mình.
“Cậu này, cho tôi … nhà vệ sinh đâu?”
Cậu ta luống cuống rời .
chưa đến ba phút sau đã quay lại.
Sắc mặt còn trắng hơn lúc nãy.
“… trong cái gương… chiếu của tôi…”
Tôi lập tức nghiêm mặt:
“ đã làm gì cậu?”
Đừng nói lại có con không điều dám quậy phá trong nhà tôi nhé.
“ rủ tôi chơi oẳn tù tì…”
Tôi hít sâu hơi, tiếp:
“Thắng không?”
【Không phải cái đó mới là trọng điểm!!】
【Cười xỉu, tưởng tìm nơi trú ẩn toàn, lại là nhà .】
【Nhưng mà có chiến thần đây thì là toàn thật… không thích thì ra đường ngủ nha!】
21
Giản Hành bưng đĩa hoa quả đã cắt gọn gàng đặt trước mặt tôi.
Thả câu nhẹ hều:
“Tôi lần thắng.”
【Woa, vậy thì cậu giỏi quá ha.】
【 cạnh tranh cái gì vậy? Mọi ơi focus lại nội dung chính !】
ĐỌC TIẾP :