Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

C5

16.

Khi tôi bước ngoài, tôi đỏ hoe.

vẫn giận: “Con xem, con đã làm được gì tốt đẹp bên ngoài hả? Sao con chẳng biết điều như thế?”

tôi, vội vàng trấn an: “Con đừng lo, chúng sẽ giúp con dạy dỗ nó.”

Tôi thầm khẩy trong lòng, đến cả ánh trăng sáng giải quyết xong, đúng là vô dụng .

Vẫn là “chim hoàng yến” tôi ngoan ngoãn hơn, ngày nào đợi tôi.

Thế là, tôi đỏ , vẻ nhẫn nhịn mà kiên cường, : “ , con sao đâu, chỉ cần vui là con chịu đựng được hết. Con tin rằng, đàn ông chơi đủ rồi thì sớm muộn sẽ về thôi.”

Tôi thêm: “Lỗi là tại con, chắc chắn là do con dành đủ sự quan tâm cho , anh ấy mới…”

Tôi nghẹn ngào, muốn bật khóc nhưng cố kiềm chế: “ sự con sao đâu, ai bảo con yêu anh ấy nhiều như vậy. Gia đình hòa thuận mới là trên hết.”

tôi, trong vừa hài lòng vừa xót xa, càng thêm bất mãn tôi.

giận dữ quát: “Lấy roi da đây cho !”

Có vẻ ông định đánh anh .

Tôi kích động đứng chắn trước mặt , tỏ vừa can đảm yếu đuối: “, đừng đánh anh ấy, nếu muốn đánh thì hãy đánh con đi. Chắc chắn là tại con làm tốt, mới giữ được lòng anh ấy.”

17.

người đầu buổi đến giờ vẫn luôn giữ trạng thái “câm điếc” cuối cùng có phản ứng, lên tiếng: “Vợ à, đạp lên chân anh rồi.”l

Quả là kỳ tích mà. 

Tôi quay anh , giả vờ khóc lóc: “ à, mau giải thích câu đi!”

Cuối cùng, rời khỏi điện , lạnh lùng tôi.

Tôi sợ sệt anh , rồi rụt sau lưng , khẽ nức nở: “Xin lỗi anh, tất cả là tại , khiến anh bị mắng. Về sẽ tự mình vào phòng làm việc, quỳ trên ván giặt tiếng đồng hồ.”

Lần này sự tát anh : “Con ở ngược đãi Gia Gia sao?”

: “Nghịch tử!”

vẫn chằm chằm vào tôi. 

Đột nhiên anh , đưa điện cho tôi, nhẹ nhàng : “Vợ à, khi nãy anh cầm nhầm rồi, điện này là đó.”

!!!

18.

Tôi run rẩy đưa tay định cầm lấy.

Nhưng anh đổi hướng, mỉm tôi: “Hay là để anh giữ hộ trước, dù gì anh sắp đi công tác rồi.”

Anh tôi đôi sâu thẳm cùng nụ đầy ẩn ý: “ anh chút.”

hừ lạnh: “Thế tạm được. Đối xử tốt vợ con đi.”

vỗ nhẹ tay tôi: “Nó mà dám bắt nạt con, cứ .”

Tôi sợ sệt .

Anh tôi. Trên khuôn mặt là nụ , nhưng ánh đen láy lạnh như băng.

đáng sợ!

Tôi cố gắng nhớ .

Lúc xuống xe, tôi đã tắt điện hơi vội.

Vì hình tượng thường ngày tôi là người vợ dịu dàng, hiền thục.

tôi đã kịp thoát tài khoản phụ…

Lịch sử trò chuyện tôi và Trần Cẩm Ngôn…

Tùy chỉnh
Danh sách chương