Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trước mặt chồng, mẹ chồng nói với giọng e ấp: “Quả đào thơm thật đấy.”
Chồng tôi đáp: “Đúng , con mua riêng cho mẹ đấy, đồng nghiệp con từ quê , ngon lắm!”
Mẹ chồng liếc nhìn tôi với ánh mắt dè dặt: “Tiểu Nhu chưa tiếng, mẹ không dám ăn đâu!”
Tôi không ngẩng mặt , nói: “ bây giờ tôi tiếng rồi, bà đừng có động !”
Mẹ chồng sững người, miệng cười nhưng mắt không cười, gượng gạo đáp lời, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Đó chính là mẹ chồng “trà xanh” của tôi, chuyên giả vờ yếu đuối, diễn vai đáng thương.
1
Năm thứ tư khi kết hôn, cuối cùng mẹ chồng cũng thành công xâm nhập gia đình nhỏ của chúng tôi.
tiếng là đến giúp chúng tôi lo trước ngó , nhà , nhưng thực chất bà có mục đích khác.
Một là để “uốn nắn” tôi, dạy tôi cách làm một nàng dâu hiếu thảo.
Hai là dò xét hình gia đình nhỏ của chúng tôi, cố gắng vét một khoản cho cậu con út.
Đúng , tôi đã gả một gia đình oái oăm hôn nhân Trung Quốc: chồng tôi là con cả, anh ta có một cậu em .
Hồi tổ chức đám , vì mẹ chồng coi thường nhà tôi, mọi đã trở vô cùng căng thẳng.
đám , chúng tôi trở về thành phố nơi chúng tôi làm việc.
Những năm , có chồng tôi Sử Văn Bác giữ liên lạc với bố mẹ anh ta, tôi chưa từng về quê cùng anh.
Thậm chí tôi không có số điện thoại hay WeChat của bố mẹ chồng.
Thực ra, sống cuộc sống nhỏ của riêng mình như thật sự thoải mái.
Vì cách hành xử của bố mẹ chồng đám quá tệ, Sử Văn Bác cũng không dám yêu cầu tôi điều gì.
Thêm đó, mẹ chồng không hề chăm sóc tôi sinh, đến thăm một lần khi con đầy tháng, một túi lớn bánh cho tôi ăn.
Thậm chí bà ta không nỡ một con gà.
Dù Sử Văn Bác có ý muốn hòa giải mối quan hệ giữa tôi bố mẹ anh ta, anh cũng không thể mở lời.
2
Tôi Sử Văn Bác yêu nhau từ thời đại học, anh ta là anh khóa trên của tôi.
Khi chúng tôi bàn đến hôn nhân, mẹ anh ta thể hiện thái độ không mấy tốt đẹp.
Lúc đó, bố mẹ tôi hài lòng với Sử Văn Bác, anh nói nhà anh không khá giả bố mẹ tôi không yêu cầu gì về sính lễ hay nhà cửa.
Kết quả là mẹ chồng cho rằng nhà tôi đang nài nỉ gả cho Sử Văn Bác, con bà có bản lĩnh, không tiền không nhà vẫn lấy được vợ.
phong tục địa phương, tiệc nhà chiêu đãi họ hàng nhà gái đến đưa dâu.
Lúc đó, họ hàng nhà tôi ngồi một bàn, nhưng khi bố mẹ chồng mời rượu cố bỏ bàn nhà tôi, không những không chào mà không mời được một ly rượu.
Tôi liền đến mẹ chồng tại sao như , bà ngay lập tức giải thích: “Mẹ cũng lần đầu tổ chức việc lớn như thế này, có chút sơ suất là thường .”
Tôi tức giận: “Mẹ chưa ăn thịt lợn, chẳng lẽ chưa từng lợn chạy? Ai chẳng họ nhà gái là khách quý đám , sơ suất là sơ suất kiểu gì?”
Bà mình sai liền bắt đầu khóc lóc, nói rằng mình tóc dài nhưng hiểu ngắn, đắc tội với khách quý nhà gái.
Sử Văn Bác kéo tôi , không cho tôi nói tiếp.
[ – .]
Cô của chồng tôi ra hòa giải, vội kéo bà bố chồng mời rượu nhà tôi.
Lần đầu kết hôn, tôi cũng không muốn làm quá, thôi đành bỏ này.
Nhưng từ đó, hai bên gia đình không , ngày lễ tết cũng không chúc nhau.
Mãi đến khi bà ngoại của Sử Văn Bác đời, mẹ chồng bất ngờ gọi điện, ấp úng nói muốn bố mẹ tôi đến dự tang lễ, nói rằng nếu không , bà bị họ hàng cười chê.
Tôi liền giật điện thoại từ chối, chất vấn bà sao có thể để bố mẹ tôi hơn nghìn cây số như ?
đó, tôi cũng không về cùng Sử Văn Bác, vốn dĩ không quen bà ngoại anh ta, hay không là tùy cách đối xử của mẹ chồng.
Từ đó, tôi bị bà gán cho cái danh “bất hiếu”.
3
Những năm , con tôi luôn được bố mẹ tôi chăm sóc.
Nhưng tháng trước, bố tôi bị ngã trúng lưng, phải nằm liệt giường.
Hiện tại, chúng tôi cần người hai tuổi Mễ Bảo.
Tôi chủ trương thuê một bảo mẫu, lắp camera nhà để có thể dõi hình của con.
Tuy tốn kém hơn, nhưng ít nhất là có người chăm sóc riêng cho con, tôi yên tâm hơn.
Nhưng Sử Văn Bác không nghĩ .
anh, đây là cơ hội tuyệt vời để hàn gắn mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu.
anh nhiệt giới thiệu mẹ anh.
đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Mặn MonkeyD
khi tôi đưa ra hơn chục phương án, anh vẫn không từ bỏ, liên tục : “Hay là để mẹ thử xem sao?”
“Được, thử thì thử.”
tôi đồng ý, Sử Văn Bác tỏ ra vui.
Tôi nếu không để mẹ chồng đến , khó mà ngăn được cái miệng của anh ta.
Tôi cũng , mẹ chồng đến chắc chắn gây rắc rối.
Nếu bà lợi dụng việc để kiểm soát tôi, thì tôi giải quyết dứt điểm một lần, khiến bà không dám quấy rầy chúng tôi nữa.
4
Quả nhiên, từ lúc xuống tàu, mẹ chồng đã bắt đầu gây .
Sử Văn Bác kể, khi anh nhìn mẹ ở ga tàu, lòng anh cũng chùng xuống.
Bà ăn mặc lòe loẹt, giày cao gót, ngoài một chiếc túi nhỏ bằng bàn tay, không bất kỳ hành lý nào.
Sử Văn Bác : “Hành lý của mẹ đâu?”
Mẹ chồng cười toe toét: “Ôi, mẹ đến vội quá, không kịp thu xếp hành lý.”
Sử Văn Bác không nói gì thêm, anh hiểu rõ đó là cái cớ, vì ba ngày trước anh đã báo cho bà về việc mua vé tàu.
Ba ngày, đủ để thu xếp hành lý chất đầy một toa tàu.
Đến cổng khu nhà, mẹ chồng nhất định mua ít hoa quả, Sử Văn Bác hoàn toàn không cần thiết.
Nhưng bà nói: “Mẹ mà không gì nhà các con, Tiểu Nhu không vui đâu!”