Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/70BDvXIdgQ

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhìn bóng ta rời khỏi phòng, tôi hiểu rằng — cơn bão do Hà Tình khơi cuối sự kết thúc.
Những từng tổn thương tôi, hoặc góp phần đẩy tôi xuống đáy, đều đã nhận được kết cục xứng đáng.
tôi, đây nên tập trung điều quan trọng — tương lai của công ty.
Ngày mai chính là đấu thầu .
đấu thầu thứ hai
Không khí trong hội trường nghiêm túc và trang trọng.
Tổng – đại diện bên đối tác – dẫn đội ngũ của ông đến đúng .
Phó tổng Vương ngồi cạnh tôi, vẻ mặt căng thẳng:
“Giám đốc , lần này… chắc ổn chứ?”
Tôi khẽ gật đầu, mỉm trấn an:
“Ổn. Ông yên tâm.”
Lần này, tôi tự mình bước bục thuyết trình.
Không vòng vo, không hoa mỹ, tôi đi thẳng trọng tâm.
Từ phân tích thị trường, định vị sản phẩm, đến mô hình tài chính và kiểm soát rủi ro — từng phần đều được tôi trình bày mạch lạc, rõ ràng, tự tin.
Mỗi con số là kết quả của hàng chục lần kiểm chứng nhóm.
Mỗi lập luận đều có cơ sở và dữ liệu cụ .
Phía dưới, Tổng và các cộng sự của ông lắng nghe chăm chú, thỉnh thoảng khẽ gật đầu.
tôi đến điểm đổi cốt lõi của dự án, ánh mắt ông ấy bỗng sáng .
Đó là phần tôi đã tự mình tối ưu , dựa trên biến động của thị trường —
chính là phần hiện rõ giá trị sự của tôi.
bài trình bày kéo dài hơn một kết thúc, cả hội trường vỗ tay vang dội.
Tổng đứng dậy, bước đến bắt tay tôi.
“ … không, gọi là Tổng đúng.”
Ông sảng khoái.
“Đây là bản kế hoạch hay , chắc chắn tôi được nghe trong năm nay.”
“Thay mặt tập đoàn chúng tôi, tôi chính thức tuyên bố — rất mong được hợp tác quý công ty.”
Thành công rồi.
Tảng đá trong lòng tôi cuối rơi xuống.
Phó tổng Vương nắm chặt tay, không giấu nổi sự phấn khích.
Các thành viên trong nhóm dự án reo vui sướng.
Đây là chiến thắng của cả tập .
Sau ký kết
lễ ký kết kết thúc, Tổng nán với tôi thêm vài câu.
“Giám đốc , phép tôi thẳng — quyết định của cha để rèn luyện ở vị trí cơ sở sự rất sáng suốt.”
“Không có gió mưa, thì chẳng bao thấy cầu vồng.”
“Nhưng tôi tò mò, hôm trước… dường như đã đoán được kết cục từ trước?”
Tôi mỉm , không trả lời thẳng.
ra, trong câu ấy có một bí mật chưa ai biết.
đấu thầu hôm đó — cha tôi xuất hiện không ngẫu nhiên.
Là tôi đã chủ động gọi ông.
Từ Hà Tình hất cà phê tôi, Trương Vi Sơn bẻ cong sự để bao che vợ, tôi đã hiểu:
chỉ dựa việc “nhẫn nhịn” hay “giải thích” thì không xoay chuyển được tình thế.
Hai họ đã trở thành một liên minh quyền lợi chặt chẽ.
Muốn phá vỡ, có một thế lực mạnh hơn.
Và cha tôi — chính là duy có điều đó.
Tôi gửi ông một tin nhắn, rõ thời gian và địa điểm của đấu thầu, kèm một câu đơn giản:
“Con cần một chứng.”
Tôi không ngờ, ông chọn cách xuất hiện công khai, trực tiếp đứng ra vạch trần và kết thúc mọi .
Ông không chỉ là chứng, là phán xét, bảo vệ tôi.
Tôi nhìn Tổng, khẽ đáp:
“Chỉ là tôi điều mình nên thôi.
Tôi tin rằng, bất kỳ nhà lãnh đạo nào thực sự có đạo đức, sẽ không dung túng những kẻ ăn mòn công ty.”
Tổng gật đầu tán thưởng:
“ hay lắm. Có lẽ sau này, chúng tôi sẽ hợp tác với một nữ doanh trẻ rất xuất sắc rồi.”
Chúng tôi nhìn nhau, mỉm .
Không cần thêm lời nào — tất cả đã rõ.
Sau dự án chính thức ký kết, hoạt động của chi nhánh dần đi quỹ đạo ổn định.
Trên cương vị giám đốc, tôi bắt đầu tiến hành hàng loạt cải cách mạnh mẽ:
Tối ưu quy trình việc, điều chỉnh sự, áp dụng cơ chế khích lệ .
Phó tổng Vương trở thành cánh tay của tôi, phối hợp chặt chẽ trong mọi quyết định.
Bầu không khí trong công ty thay đổi hẳn — năng động, minh bạch và tràn đầy sức sống.
Và rồi, một tháng sau, tôi nhận được một cuộc gọi không bao ngờ tới…