Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

quỳ phía sau tôi, mút mát, cắn nhẹ eo tôi, giọng cố chấp điên :

kém anh năm tuổi, tuổi trẻ bồng bột, dễ bị mấy thứ phù phiếm bên ngoài làm cho lóa chuyện thường tình.”

“Anh đã , chơi bời thế nào, làm tùy thích, anh đều bao dung, dù có mắc phải sai lầm , anh tha thứ…”

“Vì anh biết, chắc chắn do mấy thằng khốn nạn biết liêm sỉ kia dụ dỗ , chỉ nhất thời lầm đường lạc lối thôi, cuối cùng vẫn quay về với gia đình.”

“Ngay cả khi , chắc chắn do bọn chúng xúi giục, đám ranh con , anh xử đẹp bọn chúng, đưa mọi thứ trở đúng quỹ đạo…”

Ngoài cửa sổ, tia sét nữa rạch ngang bầu trời.

Ánh anh bừng vẻ chiếm hữu điên , anh khẽ thì thầm:

“Nhưng được , được tùy tiện , dù anh có bao dung đến đâu, Tê Tê à, phải chịu chút trừng phạt.”

10

Tôi chưa bao giờ thấy mất kiểm soát vậy, hiểu anh đang , thấy sợ.

“Anh đang cái vậy? Dụ dỗ chứ? ý ?”

“Đừng mà! Đừng làm nữa! ! Đây văn phòng! Buông ra!”

“Ư… Đồ khốn! Anh còn vậy nữa, thật sự với anh , …”

khựng chút, phát khi nghe thấy lời đe dọa của tôi.

Anh ném tôi диван, tôi định ngồi thì môi anh đã ập .

anh bóp cằm tôi, kia cởi phăng áo sơ mi, tôi điên , lưỡi anh ngang ngược xông khoang miệng, nuốt chửng lấy tôi.

Tôi bị anh đối xử thô bạo vậy, toàn thân run rẩy, ngửa đầu, cào xé tấm lưng trần của anh.

Cơn đau buốt nhói, nhưng anh hề nhăn mặt.

[ – .]

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

khoảnh khắc , tôi chợt nhận ra.

Nếu anh cam tâm tình nguyện nuông chiều tôi, thì tôi trong anh chẳng khác con gà con, bóp c.h.ế.t lúc nào được.

“Cạch” tiếng, xong đời.

Tôi cắn mạnh vai , nước sinh lý trào ra, cơ thể tôi vặn vẹo dưới bàn anh.

Ngoài trời sấm chớp ầm ầm, trong phòng nhiệt độ tăng vọt, lý trí tôi sụp đổ hoàn toàn, mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát.

………

“Cộc cộc cộc.”

Tiếng gõ cửa vang .

Tiếp , giọng cô thư ký vang đầy ngại ngùng:

“Xin lỗi Hứa tổng, nhưng đến giờ họp ạ…”

bừng tỉnh khỏi cơn mê, thở dốc đứng thẳng , vẻ loạn trong dần tan biến, thay sự hối hận và tự trách.

Tôi từ trên cao rơi , thảm hại hít lấy khí, mờ, môi tê dại, quần áo xộc xệch.

nhìn tôi lúc lâu, quỳ bên cạnh, run rẩy kéo khóa váy cho tôi, vuốt tóc tôi, đáy ngấn nước.

“Tê Tê, xin lỗi, anh, anh…”

Anh đột ngột quay mặt đi, đau đớn nức nở, đứng đi về phía cửa.

Tôi thể chịu đựng được việc anh trốn tránh, loạng choạng đứng định giữ anh , vô tình vấp phải cạnh bàn.

Chồng tài liệu tôi mang từ nhà đến sáng nay, còn chưa kịp cất, rơi vãi sàn.

Giữa đống hỗn độn ấy.

vật màu đen trượt ra, rơi tấm thảm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương