Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/gI29VkmZT

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5 - Cuộc Chiến Với Bà Hàng Xóm Quái Dị

Trong suốt 1 tuần bà ta “vắng ”, bầu không khí trong khu cứ đang đón Tết.

Thậm chí tôi còn nghe thấy có : “Mỗi ngày trước đây, sống ở khu này cảm giác địa ngục.

Bây giờ thì khác , trời xanh hơn, cỏ tươi hơn… vợ mình thấy xinh hơn hẳn!”

“Đúng vậy, nhờ thanh niên kia đấy. Nếu không có ta, chắc con mụ kia vẫn còn quậy phá.”

là nghe hôm nay bà ta sắp được thả , haizz…”

5

Nghe hàng xóm bàn tán, tôi lại thấy bình thường. Bởi vì đã dám xử bà ta một lần thì tôi dám xử lần thứ hai.

Đã từng khiến bà ta nhốt một tuần, thì lần tôi có thể khiến bà ta ở trong đó năm.

cần bà ta khỏi đó mà dám động tôi, tôi nhất định không tha.

Đúng lúc tôi đang đợi xem bà ta sẽ làm trò gì khi được thả, thì bỗng có trong nhóm chat đăng một tấm ảnh — bà ta được thả , mà phía còn có một thanh niên kín cánh tay.

Chẳng mấy chốc đã có nhận : Đó là con trai bà ta, dân giang hồ, chắc để báo thù thay mẹ!

Ngay đó, có hàng xóm tốt bụng bí mật nhắn riêng tôi: “Nghe con của mụ đó từng đâm , nhớ cẩn thận khi ngoài nhé!”

Chủ nhà của tôi còn nhắn thẳng: “Hay là tôi trả thuê , chuyển chỗ khác ở an toàn?”

Tôi không trả lời . Vì tôi thật sự là có giấy chứng nhận thần kinh mà, tôi sợ gì ?

Khi mọi đang hồi hộp chờ xem kịch, quả nhiên mụ đó nhà tôi thật.

bên cạnh là gã con trai trổ, hầm hầm trông muốn giết .

Tôi vẫn tươi chào hỏi: “Chị tới tìm em có việc gì đấy? Lại thèm canh giò heo em nấu à?”

Tôi dứt lời, còn chưa kịp nghe bà ta đáp, thì gã con trai đã lao lên túm cổ áo tôi, gằn giọng:

“Chính khiến mẹ tao tiêu chảy ngày, lại còn nhốt một tuần đúng không? Bồi thường! Không đưa một vạn hôm nay, tao đập tại chỗ!”

Thấy con mình khí thế vậy, bà đứng lưng hớn hở, đầy tự hào.

Còn hàng xóm nghe thấy ồn ào thì thò đầu hóng, nhưng thấy trổ dữ tợn vậy thì lại rụt vào, đóng kín mít.

Tôi thì vẫn bình tĩnh, lên camera ban quản lý mới lắp ngay trước nhà tôi, luôn camera cuối hành lang, thẳng vào kia và :

“Tôi nghèo lắm, muốn đưa thì mời đánh vào đây. Mỗi cú là một vạn, miễn là anh có !”

xong, tôi còn đưa tới gần hắn đánh.

lên thấy camera, lại thấy mấy cái điện thoại từ các nhà khác đang quay lén qua khe ,

liền hoảng, kéo con trai lại: “Thôi thôi, đừng tay, hù dọa là được !”

trổ thấy quay khắp nơi, lại nghe tôi cố tình kích động để kiếm , cuối cùng tỉnh táo lại.

Hắn buông cổ áo tôi , nghiến răng : “ liệu hồn mà dọn khỏi đây sớm , không tao sống không yên!”

quay lưng định rời .

Nhưng tôi liền gọi giật lại: “Này! ?”

“Hả? oắt, còn muốn làm gì?”

quay đầu lại, tôi bằng ánh mắt giễu cợt.

Tôi mỉm , không thèm khách sáo, giơ tay trái tát thẳng vào bà ta một cái rõ đau!

“Làm gì à? Tát chị chứ làm gì!”

Tôi tát mắng, trổ thấy mẹ đánh thì lao tới định đánh lại tôi.

Nhưng bà lúc đó lại tỉnh táo lạ thường, tôi tát, hét lớn: “Con ơi gọi công an mau! Đây là cơ hội kiếm đó! Mẹ phải bắt nó đền sạt nghiệp!”

Nghe xong câu đó, tôi phá lên. Tôi nghèo mức còn chẳng có ăn, lấy gì đền họ?

Ha ha ha!

Chẳng bao lâu, cảnh sát .

CHƯƠNG 6 TIẾP:

Tùy chỉnh
Danh sách chương