Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDWMIU6E

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Chị à, chị trách Nghiêm Hoài, đều do cơ thể em không tranh giành được, lỡ lễ cưới của hai người…”
Lục Nghiêm Hoài xong, liền nhìn tôi mà bật cười giận dữ.
“Hứa Chi, trước đây sao anh không phát hiện em nhỏ mọn như vậy, chẳng qua chỉ là một lễ cưới thôi mà?”
Vừa nói, anh ta vừa thản nhiên vươn tay định cánh tay tôi.
Ánh tôi lạnh xuống, lập tức hất tay anh ta ra:
“Lục tiên sinh, mời anh tự trọng.”
“Chuyện hôn lễ, mẹ anh nói với anh sao?”
Lục Nghiêm Hoài khựng lại:
“Nói gì cơ?”
Kiều Kiều hoảng hốt giữ chặt cổ tay tôi, nhẹ giọng khuyên nhủ:
“Chị à, chị như vậy, Nghiêm Hoài là vì muốn tốt cho chị mà…”
Miệng thì nói lời hòa giải, móng tay cô ta lại hung hăng cắm sâu da thịt tôi, đau đến mức tôi hít mạnh một hơi.
Tôi giật tay ra thật mạnh:
“Tránh ra!”
“A—!”
Kiều Kiều lảo đảo ngã sõng soài trên mặt đất, trông vô cùng thảm hại.
Lục Nghiêm Hoài trừng đỏ ngầu, vội vàng đỡ Kiều Kiều dậy, gầm lên với tôi:
“Đồ điên! Mau xin lỗi Kiều Kiều!”
Tôi cười lạnh một tiếng, rồi sang đám vệ vừa tiếng chạy tới:
“ vệ, mời họ ra .”
mặt Lục Nghiêm Hoài đen như đáy nồi:
“Em tưởng vậy có thể khiến tôi để ý, nếu em ngoan ngoãn lời, vài hôm nữa tôi đi đăng ký kết hôn với em.”
Anh ta đương nhiên cho rằng, chỉ cần anh ta , tôi lập tức cảm kích mà nhào lòng.
Tôi cười nói:
“ tôi kết hôn lâu rồi mà.”
cười trên mặt Lục Nghiêm Hoài lập tức đông cứng lại, anh ta đứng đơ tại chỗ, lông mày nhíu chặt đến mức gần như vặn xoắn:
“Em đang nói linh tinh cái gì vậy!”
Anh ta bước lên một bước, giọng điệu cao ngạo:
“Em nói em kết hôn rồi, vậy em sao không cùng em đến đây?”
Khóe môi tôi cong lên một cười giễu cợt:
“ tôi đi công tác rồi, không giống một số kẻ ăn không ngồi rồi, sống nhờ đàn bà mới tồn tại nổi.”
Anh ta còn kịp nổi giận, Kiều Kiều bên cạnh đỏ hoe , nước lập tức rơi xuống:
“Chị à, sao chị có thể nói anh Nghiêm Hoài như vậy.”
Cô ta cố ý dừng lại, khiến ánh Lục Nghiêm Hoài nhìn tôi tràn đầy thất vọng và giận dữ.
“Hứa Chi, em nhìn xem bộ dạng chua ngoa đanh đá của em bây giờ, anh ra còn ai muốn em nữa.”
“Anh nói cho em biết, có giở mấy trò ‘lạt mềm buộc chặt’ này nữa, chỉ khiến anh càng khinh thường em hơn thôi!”
Tôi hoàn toàn mất kiên nhẫn.
“ vệ! Điếc hết rồi à?”
“Đuổi hai người này ra cho tôi!”
vệ lập tức bước lên, một trái một phải bọn họ ra.
Lục Nghiêm Hoài điên cuồng giãy giụa, gương mặt vặn vẹo gào lên với tôi:
“Hứa Chi! Em dám đối xử với anh như vậy! Em hối hận đấy!”
Tối hôm , tôi nhận được một tin nhắn số lạ.
【Cô tưởng vậy là có thể giành được anh Nghiêm Hoài của tôi sao? Không ngờ không, anh ấy chẳng thèm quan tâm đâu, giờ đang vui vẻ đưa tôi ra nước nghỉ dưỡng cơ mà.】
Không cần đoán biết là ai gửi, tôi lập tức chặn số.
Trong thời gian , cha mẹ Lục vẫn chịu bỏ, tìm tới tận cửa, đều bị tôi chối cổng.
Một tuần sau, tôi tính giờ máy bay hạ cánh của Cố Vân Thâm, lái xe đến sân bay đón anh.
Vừa bước sảnh đón khách quốc tế, tôi liền đụng mặt Lục Nghiêm Hoài và Kiều Kiều.
Hai người họ đều rám nắng hơn, đeo kính râm, dáng vẻ như vừa đi nghỉ dưỡng về rất thong thả.
Lục Nghiêm Hoài vừa nhìn thấy tôi, lập tức cười đầy đắc ý:
“Anh biết ngay em không thể quên được anh, còn đặc biệt đến đón anh nữa.”
Tôi lười để ý, ánh nhìn anh ta như nhìn một thằng ngốc.
Kiều Kiều uốn éo lên tiếng đầy mỉa mai:
“Ai da, chị à, giận nữa mà.”
“Anh Nghiêm Hoài đâu có cố ý không dẫn chị đi nghỉ dưỡng, chị là vị hôn thê của anh ấy, nên hiểu và cảm thông cho anh ấy chứ.”
Lục Nghiêm Hoài rõ ràng rất hưởng thụ, anh ta giơ tay định ôm vai tôi, bị tôi nghiêng người né tránh.
Anh ta không giận, ngược lại càng thêm đắc ý, tưởng rằng tôi chỉ đang giận dỗi nũng nịu:
“Được rồi, giận nữa, đợi chúng ta đi đăng ký kết hôn xong, anh bù cho em một chuyến tuần trăng mật hoành tráng hơn, được ?”
Tôi lập tức vòng qua hai người họ, chạy tới ôm chặt Cố Vân Thâm.
“ à, chào mừng anh về .”
Cố Vân Thâm vững vàng ôm tôi, cúi đặt một hôn nhẹ lên đỉnh tôi.
Phía sau, cười đắc ý trên mặt Lục Nghiêm Hoài lập tức vỡ vụn.
Sau khoảnh khắc chết lặng ngắn ngủi là tiếng gầm đầy tức giận và mất kiểm soát của Lục Nghiêm Hoài:
“Hứa Chi! Em diễn đủ !”
Anh ta sải bước lao đến, chỉ Cố Vân Thâm mà gào lên:
“Vì chọc tức anh mà em còn thuê cả diễn viên? Diễn khá đấy, tốn bao nhiêu tiền?”
“Nói giá đi, anh trả gấp mười, hắn cút ngay lập tức!”
Cố Vân Thâm chắn tôi ra sau lưng, ánh trầm xuống, khí áp quanh người lập tức lạnh lẽo đến cực điểm.
Tôi lại tay anh, trong lòng anh thò ra, thong thả nhìn gương mặt vặn vẹo của Lục Nghiêm Hoài.
“Lục Nghiêm Hoài, anh chẳng phải rất muốn gặp tôi sao?”
Tôi khoác cánh tay Cố Vân Thâm, nở cười rực rỡ:
“Giới thiệu chính thức với anh một chút, đây là tôi — Cố Vân Thâm.”
mặt Lục Nghiêm Hoài tái mét:
“Sao lại là cậu?”
Vừa nhìn rõ người trước mặt, mặt Lục Nghiêm Hoài lập tức sầm xuống:
“Hứa Chi, em tưởng anh là thằng ngốc à?”
Anh ta chỉ Cố Vân Thâm:
“Đây chẳng phải là tên đóng mà anh bỏ mười vạn thuê về sao? nào, lễ cưới diễn đủ, giờ còn hắn theo đóng vai vợ tình thâm?”
Kiều Kiều tay che miệng ra vẻ kinh ngạc nhìn tôi, trong lại tràn đầy khinh bỉ.
“Chị à, sao chị có thể vậy chứ? Anh Nghiêm Hoài vì chuyện công ty mà bù bù cổ rồi, chị không những không giúp đỡ, còn người đến diễn trò kích anh ấy, thật sự là quá trẻ con.”
Cô ta sang nhìn Lục Nghiêm Hoài, dịu dàng dỗ dành:
“Nghiêm Hoài ca, anh tức giận nữa, là do chị Chi Chi quá yêu anh, mới dùng cách ngây thơ này để thu hút sự chú ý của anh thôi.”
Lục Nghiêm Hoài Kiều Kiều nói xong, mặt dịu đi không ít.
“Hứa Chi, anh là coi thường em rồi, vì muốn ép anh lại, ngay cả loại thủ đoạn rẻ tiền này dùng được!”
Tôi không thể nhịn thêm được nữa:
“Lục Nghiêm Hoài, óc anh có vấn đề à?”
Lục Nghiêm Hoài lại xua tay, giọng mang theo một tia bất đắc dĩ pha lẫn nhượng bộ:
“Được rồi Hứa Chi, anh biết, hôm cưới anh không có mặt khiến em giận lắm.”
“ mà…”
lúc , điện thoại trong túi anh ta điên cuồng rung lên.
Anh ta bực dọc nhận cuộc gọi, là cha anh ta gọi đến.
Vừa bắt máy, tiếng gào như sấm của cha anh ta vang lên:
“Đồ con bất hiếu! Công ty sắp phá sản đến nơi rồi mà mày còn ở ong bướm, cút về ngay cho tao!”
“…Cái gì?”
Biểu cảm trên mặt Lục Nghiêm Hoài lập tức sụp đổ.
Tay cầm điện thoại run lên bần bật, mặt tái nhợt thấy rõ.
“… nói gì vậy…”
Tôi tốt bụng nhắc nhở:
“Quên không nói, khoản tiền rót họ Lục họ Hứa tôi rút hết rồi, coi như là món quà bất ngờ dành cho anh đấy.”
vậy, mặt Lục Nghiêm Hoài lại khôi phục vẻ tự tin:
“Anh biết mà, em vẫn quên được anh, dùng chiêu rút vốn để ép anh cưới em không?”
“Vì em yêu anh như vậy, ngày nữa, anh tổ chức cho em một hôn lễ hoành tráng nhất cả thành phố, cho họ Hứa đủ thể diện.”
“Đến lúc , em rót vốn trở lại là được.”
Nói xong, anh ta tay Kiều Kiều người rời đi.
Kiều Kiều còn lại, ném cho tôi một cười đầy khiêu khích.
Nhìn bóng lưng tự cho là của bọn họ, tôi bật cười vì quá tức giận.
Cố Vân Thâm khẽ nhíu mày:
“Cần anh xử lý hắn không?”
“Không cần, lễ cưới em nhất định đi, anh phải đi.” Tôi dựa lòng anh, ngẩng nhìn anh.
“Dù sao vở kịch đặc như vậy, không xem thì uổng quá còn gì.”
Lục Nghiêm Hoài quả thật tổ chức hôn lễ này rình rang hơn cả lần trước.
Toàn bộ truyền thông trong thành phố đều được mời đến, hot search trên các nền tảng mạng xã hội bị anh ta bao trọn sạch .
Tiêu đề giống nhau một cách kỳ lạ —【Tổng tài tập đoàn Lục thị Lục Nghiêm Hoài tình thâm không hối hận, tổ chức lại lễ cưới kỷ để bù đắp tiếc nuối với thiên kim họ Hứa】。
Cha mẹ tôi tức đến mức suýt nữa nhau tới họ Lục lý luận, bị tôi ngăn lại.
“, mẹ, tức giận, xem kịch thôi mà.”
Tôi nhẹ nhàng an ủi họ, trong lòng thì có sẵn một kế hoạch hoàn chỉnh.
Đến ngày cưới, tôi chọn một chiếc đầm cocktail màu đen cắt may vừa vặn, thanh lịch mà nghiêm trang.
Cố Vân Thâm mặc một bộ vest cùng tông, nắm tay tôi, cùng tôi đến dự.
Khi chúng tôi đến nơi, lễ cưới chật kín người, đèn flash loé liên tục.
Lục Nghiêm Hoài mặc một bộ vest trắng, đứng ở cuối thảm đỏ, trên mặt là cười đắc ý như thể chắc thắng.
Khi thấy tôi, cười ấy hơi khựng lại, ngay sau lại khôi phục vẻ bình tĩnh.
Anh ta chắc nghĩ tôi tới là để xuống nước, chỉ là đang mình mẩy nên mới ăn mặc kia.
Đám phóng viên như ngửi thấy mùi máu, lập tức vây chặt chúng tôi.
“Hứa tiểu thư, hôm nay cô đến với tư cách cô dâu không?”
“Hứa tiểu thư, quan hệ của cô và tổng giám đốc Lục hòa hợp lại rồi sao?”
“ nói vài hôm trước ở sân bay cô có hành động thân mật với một người đàn ông khác, là hiểu lầm à?”
Tôi không trả lời bất kỳ câu hỏi nào, chỉ mỉm cười, dưới sự hộ tống của Cố Vân Thâm đi thẳng tới bàn ghi danh.
MC phụ trách nhận lễ vật thấy tôi thì sững người, có phần luống cuống.
Tôi túi xách ra một phong bao lì xì, nhẹ nhàng đặt lên bàn.