Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Gần nửa đêm, mang theo mùi thuốc khử trùng nồng nặc trèo vào phòng ngủ tôi.

Mấy chục năm một, anh vào phòng tôi dễ vào vườn sau nhà mình.

Tôi dựa vào đầu giường nghịch điện thoại, nhìn anh thuần thục bước qua khung sổ kính, một tiếng động.

ngoài, danh tiếng anh cực kỳ tốt.

Đệ tử chân truyền viện trưởng, thủ khoa năm đó, át chủ bài được khoa ngoại tim bệnh viện thành phố dốc sức bồi dưỡng.

“Kiềm chế”, “kỷ luật” những tính được đúc riêng anh.

“Cao với tới”, “ thể vấy bẩn” những cụm thường xuyên xuất hiện khi người ta nhắc đến anh trên các diễn đàn hot boy trường trung học.

Tôi duỗi thẳng chân, bĩu môi.

Nhìn đứng giữa phòng, một kéo phăng chiếc áo phông trên người.

chưa vào phòng , anh cởi lỏng cả .

“Tìm anh đùi.” Anh quay đầu dặn tôi một câu rồi đẩy bước vào phòng tôi.

lẽ “đóa hoa cao lãnh” lại nở theo kiểu .

Ngay đêm tốt nghiệp cấp ba, anh dụ dỗ tôi lên giường.

Giờ đây anh học liền bảy năm đại học lên thạc sĩ, tiến sĩ vẫn chưa xong, bài vở và công việc ở bệnh viện đều chất núi.

Vậy mà đêm anh cũng về, dù phải trực ca đêm cũng mò về phòng tôi, mệt gì.

2

Tôi xuống giường, chìa khóa mở ngăn tủ dưới cùng. Ngăn tủ được khóa lại cẩn thận để đề phòng người giúp việc và mẹ tôi, toàn áo .

Vớ đại anh một chiếc ngủ, tôi dựa vào cánh phòng bằng kính mờ, khẽ gõ: “ đây.”

Chỉ một cú gõ nhẹ, tự nhiên mở ra.

thậm chí khóa .

Tôi mặt dày anh, chỉ cầm thò vào: “ cần thì đi đấy.”

Tiếng phòng rào rào, mùi sữa và dầu gội tôi hay dùng.

Thứ trên giật , ngón ướt sũng hình lướt qua khuỷu tôi.

Hơi nhột.

Tôi rụt lại, nghe thấy anh hỏi vọng ra : “ lót đâu?”

“Kẹp dài ấy.”

Tôi xoa xoa cổ mình, cách một cánh hỏi anh: “Sao lần anh cũng sang đây thế, lỡ ba mẹ dưới nhà thì sao?”

“Thế phải tốt à.” Giọng vốn trầm thấp, xuyên qua tiếng vọng vào tai tôi, nghe chút bỏng rát.

Nhưng anh luôn nói những lời xấu hổ trước mặt tôi: “Họ rồi, anh qua nhà xin cưới luôn.”

Tôi anh chọc bật cười: “ chưa đồng ý đâu đấy.”

Tôi dựa vào ngắm móng mình, lẩm bẩm xong câu đó, đề phòng cánh sau lưng đột nhiên kéo mạnh .

Chân trượt một , tôi suýt ngã ngửa ra sau.

Nhưng vững vàng đưa đỡ lưng tôi.

Anh quen hơi lạnh, toàn thân ẩm ướt, lúc này tóc vẫn nhỏ .

Những giọt lành lạnh trượt hết vào cổ tôi, tôi muốn đứng thẳng dậy khăn lau.

Nhưng anh giữ chặt , đưa kia lên, ấn vai tôi, khiến tôi hoàn toàn ngả vào lòng anh.

“Vậy muốn thế mới đồng ý?” Anh cụp mi, hỏi tôi.

Mấy chục năm một, trước mặt , tôi chút tiến bộ .

anh hôn một , chạm một , sờ một mặt đỏ bừng thành chuyện thường.

Tùy chỉnh
Danh sách chương