Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nửa sau, Hạ Kỳ hoàn toàn mất kiên nhẫn, tức giận đập :
“ ! Nguyễn !”
Ở vang khuyên can mơ hồ của : “Anh, anh nhẹ tay chút, cẩn thận tay.”
Thẩm Ngộ Châu tắm xong , thẳng mở.
Anh Hạ Kỳ từ trên xuống dưới: “Anh tìm vợ tôi việc gì?”
Hạ Kỳ và đều sững sờ tại chỗ.
phút sau, hưng phấn hét , nhào về phía anh: “Anh Ngộ Châu, anh về rồi!”
Thẩm Ngộ Châu lùi lại bước tránh , mặt đầy vẻ ghét tởm: “Tôi không gái, đừng gọi tôi là anh.”
ngượng ngùng trong giây lát.
Chưa kịp để chuyện, Thẩm Ngộ Châu lại hỏi thêm lần nữa: “Tìm vợ tôi việc gì?”
Lúc Hạ Kỳ mới chậm chạp phản ứng lại.
Anh không dám tin mà : “Nguyễn thật sự rồi? anh?”
Nụ cười của cứ thế đông cứng trên mặt.
liên tục phủ : “Không nào! Tuyệt đối không nào! anh cưới Nguyễn ?”
Thẩm Ngộ Châu, lại xác lần nữa: “Anh Ngộ Châu, anh đang đùa phải không?”
Hạ Kỳ cũng không chịu tin.
Anh đẩy Thẩm Ngộ Châu định xông vào tìm tôi.
quả Thẩm Ngộ Châu không hề nhúc nhích, ngược lại anh bị chấn động lùi lại bước: “ không nào anh được, điều không nào!”
Thẩm Ngộ Châu lười nhảm anh , dứt khoát lấy từ túi áo hai cuốn giấy chứng màu đỏ thắm.
Sợ Hạ Kỳ giơ tay muốn cầm, anh còn đặc biệt mở : “ rõ chưa?
Nguyễn , vợ tôi, hợp pháp.”
trừng mắt chằm chằm vào hai cuốn giấy chứng đó, hét cách điên cuồng: “ anh cưới Nguyễn , chứ!”
Hạ Kỳ nhíu mày, khẽ quát: “ !”
như không nghe , cứ lặp lặp lại câu đó.
Hạ Kỳ định thần lại, vẫn muốn xông vào trong: “Tôi không tin, anh để tôi gặp , để tôi gặp ấy!”
Tôi sợ Thẩm Ngộ Châu mình đối phó không nổi, định xem tình hình. quả vừa khỏi phòng, Thẩm Ngộ Châu giơ chân dài , đá Hạ Kỳ văng xa, sau đó đóng sầm lại.
Tôi trợn mắt há mồm.
Đơn giản thô bạo như vậy ?
Thẩm Ngộ Châu quay người tôi, vô thức nhét giấy chứng vào túi.
Tôi nhíu mày: “Không phải cất rồi ? anh lại mang theo bên mình?”
Thẩm Ngộ Châu hơi không dám tôi: “Bạn thân gửi tin nhắn cho anh kêu anh bảo vệ , anh đoán là tên họ Hạ sẽ đến.” Anh càng lúc càng nhỏ : “Thế không hiệu quả hơn nhảm anh ?”
Hạ Kỳ dường như nghe tôi, lại đến gõ : “ ! là vì muốn khiến anh hối hận nên mới Thẩm Ngộ Châu phải không?”
Tôi trợn mắt cái, không thèm để ý đến anh .
Hạ Kỳ nhanh chóng không rảnh chất vấn tôi nữa.
Bởi vì cách cánh mà tôi cũng nghe đang gào anh : “Không phải anh họ sẽ không giao điểm ? Tại họ lại ! Đều tại anh, anh đúng là đồ vô dụng, vô dụng!”
Dường như Hạ Kỳ xấu hổ, vừa dỗ dành vừa lôi kéo, cưỡng chế đưa .
Tôi và Thẩm Ngộ Châu rời khỏi trước màn hình giám sát.
Thẩm Ngộ Châu vẻ mặt khó : “Hóa thích anh, thật đáng sợ.”
Tôi đồng tình gật đầu.
Thẩm Ngộ Châu chuyển hướng câu chuyện: “May mà cứu anh. Nếu không đồng ý anh, anh bị mụ điên dây dưa rồi.”
Tôi nhướn mày: “Vậy anh cảm ơn thế nào?”
Thẩm Ngộ Châu ghé vào ngó lúc, sau khi xác hai người kia rời mới cởi chiếc cúc đầu tiên: “Nếu không ngại, anh —”
Lấy thân báo đáp.
Bốn chữ anh không , nhưng tôi lập tức hiểu ngay.