Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
[FULL] Đoàn Đoàn Viên Viên
Tác giả: Lệ Chi Tây Tử
Edit: Yêu Phi
☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★
Tôi nghi tên trường tóc vàng trong lớp thích tôi.
Cậu ấy nắm chặt lá thư tình màu hồng, mặt đỏ bừng: “Nghe nhà cậu là ba đơn thân, trùng hợp tôi cũng vậy.”
“Cậu thấy tôi cưới ba cậu, tôi làm trai cậu, nào?”
Hả?
Tôi còn tưởng cậu ấy tôi, ai cậu ấy lại ba tôi.
là, vào năm thứ ba sau bị bỏ rơi, ba tôi dẫn tôi bước vào hào môn.
Năm thứ , may mắn sinh được một cặp long phụng, đó ba tôi hoàn toàn ngồi vững trên chiếc ghế rể quý hào môn.
Người kế hào môn mới “ lò” của tôi ôm ba tôi khóc nức nở: “ nay, không còn là đứa hoang không có ba nữa rồi.”
01
Tôi nghi tên trường thích tôi, thời tôi cũng có bằng chứng.
Trong giờ thể dục, thỉnh thoảng cậu ấy lại nhìn chằm chằm tôi.
tôi nhìn về phía cậu ấy, cậu ấy lại nhanh chóng thu lại ánh mắt.
, vành tai đỏ ửng của cậu ấy đã tố cáo sự ngượng ngùng vì nhìn trộm.
Thậm chí bóng rổ bay về phía cậu ấy, cậu ấy cũng không kịp phản ứng.
Cuối , m.á.u mũi chảy đầy đất, vui vẻ nhận một ngày nghỉ.
Trong giờ tự học, tôi quay đầu lại xem giờ trên hồ, vô tình nhìn thấy cậu ấy ngẩn ngơ nhìn bóng lưng tôi, còn cười ngốc nghếch.
Ngay đứa bạn bàn chuyên hóng hớt cũng thì thầm tôi: “ , nghe trường có người mình thích rồi, còn mua giấy viết thư màu hồng, định viết thư tình người ta.”
Nhìn vẻ mặt khoa trương của bạn bàn, tôi chợt thấy lo lắng.
Chết dở, trường định tỏ tình tôi.
Tôi căng thẳng mức lăn lộn tại chỗ, cầu xin cậu ấy đừng thích tôi.
nhỡ tôi chối cậu ấy, thì cậu ấy có dùng lực gia đình đuổi tôi khỏi trường này không?
Cậu ấy là phú nhị đại, trường này có cổ phần của nhà cậu ấy.
Còn tôi vào được trường này là nhờ học giỏi, hàng năm còn nhận được học bổng, bù đắp phần nào tình hình tài chính thủng lỗ chỗ của nhà tôi.
Nghĩ việc người ba phong độ của tôi sẽ cau mày vì tôi bị đuổi học, rồi nhìn ví tiền trống rỗng mà thở dài, tôi chỉ hỏi ông trời, tại sao tôi lại xui xẻo này.
Không được, tôi phải tỏ tình của trường, có giả vờ cũng phải giả vờ tốt nghiệp.
không trở thành trẻ em thất học, không khiến ba tôi bị phú bà bao nuôi, liều thôi!
Tôi thầm tự cổ vũ, bắt đầu diễn tập trong đầu cách chấp nhận tỏ tình của trường.
Thậm chí, tôi còn lấy vở bắt đầu viết trước thoại, tiến hành diễn tập.
Xế chiều, hoàng hôn buông xuống.
Tôi cố tình thu dọn đồ đạc thật chậm, mấy quyển sách mà mất buổi.
Cuối , trong lớp chỉ còn lại tôi và trường Triệu Minh Dương.
Nghe tiếng bước chân cậu ấy càng lúc càng gần, tim tôi đập trống.
Thình thịch, thình thịch.
“Bạn học Giang Nguyệt.”
Triệu Minh Dương đứng trước chỗ ngồi của tôi, mặt đỏ bừng.
Ngày thường ngông cuồng hống hách, vẻ ta đây, lúc này lại ngoan ngoãn một chú cừu non, cúi đầu.
Tôi lặng lẽ hít sâu, trong đầu không ngừng ôn lại thoại tôi đã viết buổi chiều, sửa đi sửa lại mấy chục lần, cố gắng thật hoàn hảo.
Cậu ấy cẩn thận lấy bức thư tình màu hồng phía sau.
Trên đó còn vẽ người tí hon nắm tay nhau, bên cạnh người tí hon còn có người tí hon nhỏ hơn, một nam một nữ.
Không cậu ấy đã nghĩ chuyện tương lai sinh trai gái.
Tôi vô kinh ngạc, không cậu ấy lại mê mẩn tôi vậy.
“Giang Nguyệt.”
Cậu ấy mở miệng, tôi theo phản xạ đáp: “Có.”
Quân sự chít tịt, ch.ó của Pavlov chít tịt.
Cậu ấy nghi nhìn tôi một cái, rồi tiếp: “Phiền bạn chuyển bức thư này chú Giang nhé.”
Tôi không nhịn được: “Hả?”
Hành động gì đây, thư tình tôi mà còn phải ba tôi xem qua?
“Nghe nhà cậu là ba đơn thân, vừa hay tôi cũng vậy.”
Tôi gật đầu, xét góc độ này, tôi đúng là cảnh ngộ, cậu ấy ôm nhau sưởi ấm cũng có thể hiểu được.
“Cậu thấy tôi làm trai cậu nào?”
Triệu Minh Dương mắt sáng long lanh, giống một chú chó lớn đang vẫy đuôi làm trò.
“Hả?”
Tình huống gì đây?
Không phải tỏ tình tôi sao?
Lẽ nào là chơi trò tình thú?
Bắt đầu trai em gái, sau đó phát triển thành tình tình em?
Tôi không hiểu tôn trọng, nếu cậu ấy , cũng không phải không được, tôi cắn răng cũng có thể .
Triệu Minh Dương thừa thắng xông lên, sợ tôi không : “Tôi vừa gặp chú Giang đã thích, chỉ mong có một người ba vậy.”
Đột nhiên tôi mơ hồ, còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng, cậu ấy đã lấy lại bức thư tay tôi, trực tiếp mở .
Bên trong lại là một bản yếu lý lịch.
Người phụ nữ trong yếu lý lịch mặc một bộ vest chỉn chu, tóc dài búi cao, trông đoan trang lại có vài phần lạnh lùng sắc sảo.
Triệu Minh Dương cầm bản yếu lý lịch đó không ngừng bắt đầu giới thiệu tôi:
“Người phụ nữ trong yếu lý lịch là tôi, phu nhân Triệu Mộ Hoa, 38 tuổi, tổng giám đốc điều hành của công ty Triệu Thị, sở hữu khối tài sản hàng chục vạn.”
“Da trắng, xinh đẹp lại có tiền, chỉ có một trai dưới danh nghĩa, cũng chính là tôi đây.”
“Quả là xứng đôi ba ta, tuy tính cách có hơi mạnh mẽ, ba ta dịu dàng, tuyệt đối là bù trừ hoàn hảo ta.”
“Tôi đã sắp xếp xong rồi.”
“Hôm nay là thứ sáu, cuối tuần này người gặp mặt, nếu không có vấn đề gì thì thứ tuần sau đi đăng ký kết hôn.”
Triệu Minh Dương năng đầy nhiệt huyết, thể giây tiếp theo cậu ấy sẽ đứng ở lễ đường, chứng kiến cậu ấy và ba tôi tiến vào lễ đường.
Tôi trực tiếp ngắt ảo tưởng của cậu ấy: “Không, khoan đã, cái gì gọi là ba ta?”
“Ba tôi sao lại thành ba của cậu, còn kết hôn nữa, cậu có biết cậu sắp xếp xem mắt bà ấy không?”
Triệu Minh Dương ngẩn một lúc, sau đó kiên định gật đầu: “Biết, còn nữa.”
02
Đợi tôi đeo cặp sách, nắm chặt bức thư tình đã được Triệu Minh Dương đóng lại cẩn thận, bước khỏi cổng trường, trường học đã chẳng còn mấy người.
Nghĩ dáng vẻ thân thiết của cậu ấy tôi rời đi, tôi không nhịn được nổi da gà.