Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Kết hôn bốn năm, chồng tôi chưa từng chạm tôi.

Sau , anh ấy bất ngờ qua đời, chec nhưng âm hồn không tan, biến thành đứng ở đầu giường chờ tôi.

Anh nói: “Chấp niệm của anh quá sâu, không đầu thai, em phải giúp anh thành nguyện.”

Tôi run rẩy anh: “ nguyện của anh là gì?”

Chồng tôi thản nhiên nói: “ em trai anh một cơ hội . Em có biết mỗi lần nó gọi em là chị dâu, trong đau đớn nào không?”

01

Ba giờ sáng, tôi gặp .

Hồn của chồng đứng ở đầu giường tôi, trên người mặc bộ vest cao cấp mà anh mặc đưa tang.

Vai rộng, chân dài, phong thái rạng ngời.

tôi hét lên một tiếng chói tai, cố gắng ngất để trốn tránh thực tại, nhưng thất bại.

Hơi lạnh âm u của quỷ lan tỏa khắp nơi, rét buốt đến đáng . Tôi mở mắt, đối diện với hồn chồng .

“Chồng… chồng ơi, anh gặp tai nạn là ngoài ý muốn, muốn đòi mạng thì tài xế gây tai nạn ấy, đừng em!”

Hồn chồng tôi, Thôi Trí lơ lửng giữa không trung, cúi đầu nhìn tôi.

Gương mặt điển trai mang vẻ ngạo nghễ như trước.

Thấy tôi hãi, anh ấy thản nhiên nói: “Anh đâu có đến để đòi mạng em, gì? Nhìn em đến mức kìa.”

Nghe vậy, tôi thở phào nhẹ nhõm, run run : “Vậy… vậy anh em làm gì?”

Thôi Trí hơi nheo mắt: “Anh em chỉ vì còn nguyện chưa thành. Chờ em giúp anh thành nguyện xong, anh có yên rời .”

Tôi ngơ ngác : “Hả? nguyện gì?”

Thôi Trí chỉnh cổ áo, chậm rãi nói:

em trai anh một cơ hội . Em có biết mỗi lần nó gọi em là chị dâu, trong đau đớn nào không?”

02

Tôi cẩn thận phân tích câu nói , sau lặng lẽ giơ một ngón tay trong .

chầm chậm giơ tiếp ngón giữa.

Ngón là để khen anh ấy rộng lượng vô tư, chec không quên xây dựng văn học em chồng và chị dâu.

Ngón giữa là để chửi anh ấy bệnh. Ai nguyện là tác hợp vợ với em trai chứ?

03

Nhưng tôi và Thôi Trí vốn không phải cặp vợ chồng yêu thương gì nhau, anh ấy có đưa ra yêu cầu cũng là chuyện nằm ngoài dự đoán nhưng hợp tình hợp lý.

Dù sao, tôi là ba bán nhà Thôi.

04

Ba tôi đều làm việc trong nhà Thôi, một người là tài xế, một người là bảo mẫu, thu nhập khá cao.

Nhưng những ngày tháng tốt đẹp kéo dài được bao lâu, ba tôi bắt đầu qua với một người đồng hương nghiện cờ bạc, kéo cả tôi sa những ván bạc đỏ đen.

Hết lần đến lần khác, hai người thua đến mấy trăm vạn, chủ nợ đến tận nhà tạt sơn đỏ đòi nợ.

Trong quẫn bách, chuốc say tôi, lén đưa tôi lên giường của Thôi Trí, ấy cũng đang say rượu.

Dù Thôi Trí có rất nhiều tật xấu, hạn như mắt cao hơn đầu, tính khí nóng nảy, nhưng anh ấy có lương tri cơ bản.

Nhìn thấy tôi trong chăn, anh ấy không giận dữ phát điên.

Mà là giận dữ đến mức chửi thề một câu, tiện tay ném tôi một chăn, quay người ra ngoài.

Nhưng tin đồn từ bắt đầu lan rộng, ba tôi thì khăng khăng nói rằng Thôi Trí đã làm nhục con gái , chỉ có những con số lạnh lẽo trong tài khoản ngân hàng mới có xoa dịu tổn thương trong .

Hồi , mỗi sáng mở mắt ra, tôi đều chỉ muốn một tòa nhà cao mà nhảy xuống.

Vì tôi rằng Thôi Trí sẽ giet cả ba chúng tôi trước khi bọn vay nặng lãi kịp ra tay.

Ba tôi ra tay quá vụng về, nhưng Thôi Trí có đến mười nghìn cách để dập tắt mọi chuyện.

Sự thật đúng là như vậy, ba tôi nhanh chóng tống tù, ăn cơm nhà nước.

Đúng tôi nghĩ rằng sắp bọn vay nặng lãi bắt , đến mất ngủ mỗi đêm, thì Thôi Trí lôi tôi kết hôn.

Tôi nghĩ cũng không hiểu nổi logic đằng sau hành động , mà Thôi Trí cũng không giải thích.

Chỉ đến khi tôi lấy hết dũng khí , anh ấy mới liếc tôi một , bực bội nói: “ lắm ? Cưới anh làm em ấm ức lắm à?”

Tôi chỉ có đáp: “Không không, là em trèo cao mới đúng.”

Nghe vậy, anh ấy hừ lạnh một tiếng, nói: “Anh không phải người mà ai cũng có trèo cao được đâu.”

Cuộc trò chuyện đến đây là kết thúc.

anh ấy kéo tôi ra ngoài mua sắm, để chứng minh tài lực của .

Chỉ để khẳng định tôi gả anh ấy toàn là trèo cao.

Tôi hút trà sữa, lẽo đẽo theo sau anh ấy nhìn anh ấy quẹt thẻ, không dám tiếp tục truy rốt cuộc tôi đã trèo lên người anh ấy nào.

đến sau , tôi mơ hồ nghe nói Thôi Trí có một mối tình thanh xuân khắc cốt ghi tâm, số phận bi thảm kém gì tôi.

Câu trả lời đã quá rõ ràng: hóa ra tôi là thân.

Mấy năm kết hôn, giữa chúng tôi trong sạch toàn, có chuyện gì xảy ra. Tôi đoán Thôi Trí đang giữ vì tình đầu của anh ấy.

Dù sao thì, trong tiểu thuyết cũng viết vậy.

Nhìn tôi, anh ấy đang nghĩ đến ai, đây là câu không có lời giải trong tôi.

Dù chỉ là một thân, nhưng khi anh ấy mất, tôi khóc rất lâu.

Hôm chuốc say, thực ra tôi còn một chút ý thức. Khi thấy anh ấy đẩy cửa bước , tôi đến mức co rúm cả người.

Bộ đồ lót ren rẻ tiền mà ép tôi mặc hề giữ ấm, lớp vải thô ráp cọ da đau rát.

Tôi không quên được cảm giác mềm mại và ấm áp của chiếc chăn mà Thôi Trí ném qua tôi.

Có lẽ chút tốt chỉ là nguyên tắc tối thiểu của anh ấy, nhưng cũng đủ để tôi biết ơn rơi nước mắt trong tang lễ của anh.

Tùy chỉnh
Danh sách chương