Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nữ trí thức ở nhờ nhà tôi chính là một đóa sen đen từ trong ra ngoài.
Để chiếm thân phận của tôi, cô ta vu tôi hại c.h.ế.t cháu trai của trưởng thôn.
Cuối , tôi bị bôi nhọ danh tiếng, bị ép đến đường mà c.h.ế.t .
Bà nội luôn nương tựa tôi… tức giận đến phát bệnh, tối đó trút hơi thở cuối .
Còn cô ta? Cô ta cha quân nhân của tôi đón về, nuông chiều công chúa.
Lần mở ra, tôi quay về năm cô ta bị điều xuống nông thôn lao động.
đó, cô ta đang lén lút từ phòng tôi bước ra.
Tôi lập tức vung , tự tát một cái thật mạnh mặt mình, giọng uất ức:
“Cô muốn hũ phấn thì cứ đi, sao lại đánh tôi chứ!”
1
Tô Bội Bội ngớ .
Đúng , trí thức vài trong thôn vừa đến nhà tôi mượn liềm, trông cảnh tượng ấy thì ai nấy đều sững sờ.
Mặt Tô Bội Bội đỏ bừng, vội vàng giải thích.
tôi chỉ yếu ớt ngã xuống đất, bàn ôm chặt gò má đỏ rực đến mức sắp nhỏ máu.
“Cô không phải thì thôi , huhuhu…”
Ánh Tô Bội Bội lạnh hẳn đi. Cô ta nghiến răng nhìn tôi, vì quá cao nên cô ta vẫn nén nhịn xuống .
Chỉ cô ta lảo đảo lùi lại bước, run rẩy chỉ tôi mà khóc lóc kể lể, rằng tôi vu cô ta.
“Hũ kem của tôi ở ngay trong túi áo bên trái của cô đấy, trên đó còn một vết đen nhỏ … đầu tôi đã không định làm lớn chuyện , mà cô lại vu tôi … Đau lòng quá đi mất, huhuhu!”
Vẻ mặt Tô Bội Bội cứng đờ, nhất quyết không chịu lộn trái túi áo ra để chứng minh sự trong sạch của mình.
, mọi còn gì mà không hiểu chứ.
“Tưởng là đứa con gái tốt đẹp gì, ai ngờ lại chuyên đi làm chuyện trộm gà bắt chó còn trở mặt đổ vạ chứ!”
“Cô cũng nghĩ mà xem, nếu mà tốt đẹp gì thì bị đày xuống cái nơi khỉ ho cò gáy của chúng ta không?”
“ cũng đúng, cô ta đã , nhỡ đâu trí thức khác trong thôn cũng…”
… Dân làng xì xào bàn tán không ngớt, không chỉ Tô Bội Bội mà ngay cả những trí thức khác cũng khó coi.
Chỉ vì một mình cô ta mà hình ảnh của tất cả trí thức đều bị ảnh hưởng, ánh họ nhìn Tô Bội Bội cũng chẳng thân thiện.
Họ thúc giục Tô Bội Bội lộn trái túi áo bên trái ra, cô ta không nhúc nhích, Vương Ngọc Na tính nóng kem liền xông giật .
“Keng” một tiếng, chiếc hộp sắt rơi xuống đất.
Toàn thể im phăng phắc.
Một dân trong thôn không nhịn bật cười thành tiếng, Vương Ngọc Na lập tức đỏ mặt tía tai mắng Tô Bội Bội.
“Sao cô trơ trẽn hả?!”
“Tôi, tôi chỉ là nó giống với hũ kem của tôi nên mượn xem thử thôi mà…” Tô Bội Bội càng càng đuối lý, đến cuối thì không nhịn , nghiến răng nghiến lợi xin lỗi tôi chen qua đám đông bỏ chạy.
Tôi nhặt hũ kem dưới đất , cất lại phòng.
Cái gì là của mình thì đời tôi nhất định sẽ đòi lại bằng hết.
2
Kiếp trước, khi tôi bắt gặp Tô Bội Bội từ phòng mình bước ra, mặt mày tươi tắn mịn màng, còn thoang thoảng hương thơm nhè nhẹ, tôi tức giận vô , xông cãi lý với cô ta.
cô ta quen thói giả vờ giả vịt, không chỉ chối sạch mọi tội lỗi mà còn vu ngược lại tôi là ghen ghét cô ta.
Tôi dễ dàng bị cô ta chọc giận, là lao xé xác con mụ .
Trong hỗn loạn, hũ kem từ trong túi áo bên trái của cô ta rơi ra, vết đen trên đó khiến tôi chắc chắn đó chính là hũ kem của mình.
Tôi mừng thầm nghĩ rằng cô ta tiêu đời .
Tô Bội Bội lại vừa lau nước vừa : “Nếu cô thích đến thì tôi cô luôn đấy, cần phải động động chân không?”
xong, cô ta nhặt hũ kem đưa tôi: “Con gái phải biết chăm sóc bản thân, cô dùng hết thì cứ đến tìm tôi nhé.”
Trong chớp , cô ta biến thành một nàng tiên nhỏ lương thiện, rộng lượng, còn tôi thì trở thành một kẻ xấu xa, đố kỵ, phẩm hạnh tồi tệ.
Họ đều bị lời ba hoa chích chòe của Tô Bội Bội dắt mũi, chỉ để lại tôi những lời trách móc và ngày càng nhiều những lời lăng mạ.
Vì , sau khi sống lại, tôi đã quyết định.
Nếu đấu trực diện không , thì tôi sẽ chặn đứng mọi đường đi nước bước của cô ta.
Chỉ là giả vờ tỏ ra yếu đuối thôi mà, ai mà chẳng làm ?
Trong suy nghĩ, tôi đã đến núi.
Tô Bội Bội cầm liềm ngồi trên tảng đá bên cạnh.
tôi xuất hiện, cô ta đỏ hét mặt tôi.
“Cô đừng đắc ý! Cái hũ kem rách nát ấy chỉ mình cô coi là bảo bối thôi.”
“Hôm nay cô dám đối xử với tôi , ngày tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết!”
Tôi chỉ buồn cười, ai thiệt thòi hơn còn chưa biết đâu.
3
Tôi không thèm để ý đến Tô Bội Bội.
Chỉ muốn nhanh chóng cắt cỏ heo, kiếm điểm công.
sự thờ ơ của tôi lại càng khiến cô ta tức điên.
Cô ta đưa ngón đến gần lưỡi liềm khẽ khứa một đường, vết thương không lớn m.á.u lại ứa ra.