Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

C12

2.

Ngay vào lúc tôi cho vậy thì thân ấy xuất hiện, cha cùng huyết thống trên danh nghĩa ấy—

Gã cầm giám định DNA, tựa vào t.h.i t.h.ể lớn khóc lóc, mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.

Tôi lạnh lùng nhìn gã chằm chằm, những lời sám hối màu mè: Gã vì sinh con trai, nộp tiền phạt, vứt bỏ , bây giờ gã hối hận.

Tôi nên gì đó, hoặc phản bác gã, hoặc chỉ trích gã, hoặc để gã đừng mang đi, tất cả đều được.

tôi cứ bị khác dùng sức khống chế phần đầu, ấn xuống .

Trước mắt mờ mịt mơ hồ.

Cổ họng tựa bị rót đầy .

Tôi trôi nổi trong , lúc gần sắp ch đuối, tôi thấy gã : “Tôi , con gái tôi ngôi nhỏ.”

Ồ.

ấy.

Bàn to lớn ấy buông lỏng, tôi ngoi lên mặt , há to miệng thở dốc.

Tôi ấy, đó khách nhỏ, vị trí hẻo lánh, do chính tự vẽ bản thiết kế, tự giám sát.

ấy loay hoay quên cả trời đất, còn gửi tin nhắn đắc ý cho tôi: [Quý Diên, tôi rồi.]

3.

Ngày hỏa táng hôm ấy, đàn ông trung niên đó đến đúng giờ, vừa vào cửa đã la to, tỏ rõ sự bất mãn : “Đã vay trả thôi đi, còn ở cái chỗ hẻo lánh này nữa, này bản chẳng bán được mấy đồng!”

Tôi che hũ tro cốt , tựa đang che đôi tai .

Làn da gã đen sì, học được nhiều câu chửi thô tục từ mấy bà bán cá ngoài chợ, mắng khó :

“Thứ phá .”

“Đúng mắt, số tiền tiết kiệm 30 vạn này làm tiền đặt cọc để mua gần trường học tốt hơn bao, sao phải mua chung cư cạnh nghĩa trang chứ, lỡ đâu mấy thứ bẩn thỉu thì sao, mà dám ở.”

Bàn đang đặt trên hũ tro cốt tôi nổi gân xanh.

Tôi sắp xếp hũ tro cốt ổn thỏa, xắn ống áo lên, đè gã đàn ông miệng toàn lời tục tĩu ấy xuống, ép ngược hai gã ra sau lưng: “ tiếng ?”

Đánh vào mặt gã.

hay ?”

đấm.

hay ?”

đấm.

hay ?”

“…..”

Gã bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập.

xung quanh đều đang khuyên can, đến khi cảnh sát tới mới tách chúng tôi ra, dìu đối phương đi chữa trị vết thương.

Lúc rời đi, gã kêu gào rằng cha , mắng ấy hai câu thì làm sao.

Cảnh sát hỏi tôi .

Tôi : “Thật sự xin lỗi.”

Tôi chẳng coi ấy nữa.

……

cuối cùng gã vẫn hòa giải với tôi.

Bởi vì, tôi bỏ tiền ra mua dám ở.

Tùy chỉnh
Danh sách chương