Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
10
Quan hệ giữa tôi và các gái trong “fanclub” của Tần Gia Du hồi cấp ba, chính là lý do đó mà rạn nứt.
Dù tôi có phóng khoáng đến đâu, sau khi ra tình của mình, tôi cũng không thể thản nhiên giúp đưa quà cho Tần Gia Du nữa.
Không phải ghen tị, mà là một giác tự ti mơ hồ, thấy bản thân nhỏ nhen và hèn kém trước sự thẳng thắn, rộng rãi trong tình của .
Thế là tôi bắt từ chối yêu cầu của .
Lý do thật sự là Tần Gia Du không thích tôi làm như vậy.
Lý do giả thì là: đang giai đoạn nước rút 12, áp lực hành lớn, tôi không còn sức để phân tâm.
Tôi cũng không còn đồ vặt mà Tần Gia Du đưa nữa, khiến cậu ấy thắc một gian dài, cứ âm thầm tới lui.
Thích cậu ấy mà vẫn hưởng thụ lòng tốt của người ta, vậy chẳng phải tôi trở thành nữ phụ độc ác, kẻ tiểu nhân đáng ghét sao?
Tất nhiên tôi không dại gì mà nói thật, chỉ bảo rằng tôi ngán đồ rồi, giờ chỉ tập trung hành.
Tần Gia Du ánh mắt đầy tán thưởng, ngây thơ tin thật.
các gái thích Tần Gia Du thì đâu có ngốc như cậu ấy.
Người thân với tôi nhất trong nhóm đã chặn tôi lại : “ Quang Hi, cậu thay đổi là Tần Gia Du đúng không?”
Tôi nhìn Tịch Dụ Dung — tình giữa chúng tôi có thể chưa từng trong sáng, nếu như thực sự có tình ấy.
tôi cũng không lừa ấy: “Xin lỗi, tớ——”
Tịch Dụ Dung cắt lời tôi: “Rõ ràng cậu từng nói cậu thích kiểu con trai như cán sự thể dục ba!”
Tôi thích mẫu người kiểu anh hùng Kiều Phong cơ mà.
Hồi đó chỉ là nói chuyện phiếm với đám trong nhóm fan, nhất định bắt tôi phải nêu tên một người thật trong trường.
cán sự thể dục ba cao một mét chín, cơ bắp cuồn cuộn, tôi mới miễn cưỡng chọn tên cậu ấy ra làm ví dụ.
Vậy mà lại thành tôi thích kiểu người như cậu ta á?
Bảo sao có một gian cán sự thể dục ba cứ thấy tôi là lảng tránh.
Haiz…
Thấy Tịch Dụ Dung đang kích động, tôi cũng không tiện ngắt lời ấy.
Thôi vậy, mà thật ra tôi cũng chẳng ngắt được.
Đợi ấy trút hết cơn giận lên tôi, gọi tôi là đồ lừa đảo, là trà xanh là kẻ giả tạo…
Tôi có hơi hối hận đã không sớm hiểu đạo lý “ của người ta thì không thể phản lại”.
Đến mức cuối cùng tôi chẳng phản bác nổi, chỉ có thể thản nhiên nói: “Mẫu người lý tưởng thì cũng có thể thay đổi chứ.”
Khi đó tôi cũng đâu ngờ được ánh sáng của Tần Gia Du lại chiếu lên người tôi.
Không ngoài dự đoán, sau đó tôi nhóm con gái ấy lập.
nếu nói nó ảnh hưởng đến tôi ra sao thì…
Chỉ là từ đó tôi không cần cùng ai vào nhà vệ sinh, không phải dạo phố hay tám chuyện nữa.
gian tập của tôi thật sự tăng lên!
11
“Tám giờ tối, tôi đã hẹn huấn luyện viên thể hình rồi, không không về nhé.”
Tôi và Tần Gia Du không còn hẹn nữa, suốt hai tháng nay, liên lạc giữa chúng tôi vẫn không hề gián đoạn.
Chỉ là từ hẹn chuyển thành hẹn .
Tôi đã thắc sao giống nhau mà tôi lại mập còn cậu ấy không, thì ra là sau lưng tôi, cậu ấy điên cuồng đốt calo!
Tần Gia Du đúng gợi ý: cậu ấy đang tập không chỉ rộng rãi, đầy đủ thiết , mà do cậu ấy nạp quá nhiều tiền nên còn được tặng thêm một thẻ phụ.
Dù để đó cũng chỉ phủ bụi, nên cậu ấy hào phóng tặng tôi luôn.
Chúng tôi nhau hai ở , rồi sau đó cứ có gian rảnh là Tần Gia Du lại rủ tôi tập cùng.
Chưa đến ba tháng, tôi đã chuyển nhóm của Tần Gia Du trong danh bạ từ “bệnh nhân” sang “người thân – bè” với toàn quyền truy cập.
Tôi cậu ấy còn nhiều hơn bố mẹ mình.
Dù có chậm hiểu đến đâu, tôi cũng thấy có gì đó không đúng.
“Dạo gần đây vai gáy hơi đau, chắc là do tập luyện quá sức làm tổn thương cơ. Tôi tạm sẽ không đến nữa.”
Gửi tin nhắn xong, bên kia mãi không hồi âm.
Tôi cũng không để tâm, tiếp tục làm việc.
vệ sinh thì tình cờ chị trưởng y tá.
“Tiểu , em vẫn còn qua lại với bệnh nhân Tần đó à?”
Thấy sắc mặt chị trưởng nghiêm trọng, tôi tưởng chị hiểu nhầm tôi vi phạm quy định bệnh viện, liền vội vàng giải thích:
“Bọn em không phải quen nhau trong bệnh viện đâu ạ.
Bệnh của cậu ấy cũng khỏi rồi.
Bọn em vốn là cấp ba.”
“ cấp ba sao?
Nửa năm trước chị đã thấy cậu ấy vài gần bệnh viện rồi.
giác cậu ta em không phải ngẫu nhiên.
Sau đó chị còn thấy cậu ta ở bệnh viện thành phố nữa.
Gương mặt ấy chị tuyệt đối không thể nhìn nhầm.
Chị làm ở bệnh viện mấy chục năm, từng thấy không ít trường hợp mấy gã đàn ông lêu lổng cố tình tiếp cận y tá, bác sĩ nữ xuất thân gia đình tốt.
Người đàng hoàng thì ai mà rảnh rỗi như vậy chứ?
Tiểu , đề vẫn là chuyện nên làm, em phải biết cẩn thận.”
Nghe chị trưởng nói xong, tôi lại thở phào nhẹ nhõm.
Vậy mới đúng chứ, chứ nếu Tần Gia Du vô duyên vô cớ đối xử tốt với tôi như vậy, thì chính tôi mới là người thấy sợ.
khác với sự nghi ngờ “ bám” của chị trưởng, chưa bàn đến việc nhà Tần giàu hơn nhà tôi bao nhiêu ,
Dù cho nhà Tần có phá sản, thì với gương mặt của Tần Gia Du, nhà tôi ba cái củ cải con con, chắc cũng không xếp nổi hàng.
Kết hợp với lời chị trưởng tiết lộ, tôi bắt hợp lý hóa suy :
Phải chăng bản thân Tần Gia Du vấn đề gì rồi?
Tôi lấy điện thoại ra, thấy Tần Gia Du đã nhắn tin cách đây nửa tiếng.
“Vai gáy khó chịu à?
Vậy thì tạm đừng nữa.
Anh biết một chỗ massage trị liệu hiệu quả lắm, cuối tuần có thử cùng anh không?”
này tôi không do dự nữa, vui vẻ đồng ý.
Tiện thể thử dò xét xem, rốt cuộc Tần Gia Du đang phải loại bệnh nan y gì đây.
12
“ Quang Hi, trong em ngày rốt cuộc là đang cái gì vậy hả?”
Tần Gia Du cực kỳ kích động, như thể chỉ mở tôi ra xem bên trong chứa gì.
Tôi thở dài một hơi.
Tính tôi thẳng như ruột ngựa, không giỏi kiểu vòng vo dò xét, chưa được Tần Gia Du điều gì thì đã vô tình buột miệng nói ra hết suy trong lòng.
“Câu này anh em mấy rồi, thì vẫn là… uống, khám bệnh…”
Thấy cậu ấy giận, tôi lập tức ngừng lại, cúi lỗi: “Là lỗi của em, em không nên linh tinh.”
Tần Gia Du giận đến mức massage vai cũng không làm nữa.
Cậu ấy ngồi bật dậy, bảo nhân viên massage ra ngoài.
Im lặng một lâu để bình tĩnh lại, cậu ấy mới : “ Quang Hi, em nói thật cho anh biết, não em phải hoạt động thế nào mới có thể đến kết luận là anh bệnh nan y?”
Tôi gãi : “A, nếu không phải thật thì thôi, em cũng không cần nói ra làm gì…”
Tần Gia Du hừ lạnh một tiếng, rất kiên quyết: “Anh biết.”
Tôi ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn trên giường massage: “Là đồng nghiệp em nói, nửa năm trước thường thấy anh lảng vảng gần bệnh viện.
Rõ ràng anh đã khám ở bệnh viện bọn em, lại còn xuất hiện ở bệnh viện thành phố.
À còn nữa, hôm tụi mình tái ngộ, ánh mắt anh rời khám như thể vĩnh biệt đời.”
Sắc mặt Tần Gia Du biến đổi như bảng pha màu, mấy mở miệng lại nhịn xuống.
“Chỉ vậy thôi à? Không còn lý do nào khác?”
Thái độ lạnh lùng của Tần Gia Du khiến tôi như quay lại cấp ba, hiệu quả còn hơn chủ nhiệm , tôi không dám nói dối:
“Còn nữa là… em thấy anh đối xử với em quá tốt, tốt đến mức em chắc phải có nguyên do gì đó.”
bệnh nan y thì có hơi ngôn tình máu chó thật, loại trừ hết mọi khả năng thì còn lại chính là sự thật.
Với lại trong tiểu thuyết hay phim truyền hình không phải toàn như vậy sao?
bệnh rồi thì tìm người hiến tủy, hiến nội tạng, cưới chạy tang để đổi vận, đỡ thì chăm sóc lâm chung…
“Vậy sao em không , lý do là anh thích em?”
Ánh mắt Tần Gia Du sâu thẳm.
“Làm sao có thể.”
Tôi mỉm cười phủ .
Tần Gia Du trông như tổn thương: “ Quang Hi, anh tệ đến mức đó sao?
Theo đuổi em nửa năm, em không ra chút nào à?
Hay là em ghét anh đến mức, ngay việc anh thích em em cũng không chấp ?”
Hả?