Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/40YU8WyGxF

225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Công ty lên sàn, tôi nhận được 60 triệu tệ, chính thức tự do chính.
Tôi nhà trêu bố mẹ rằng mình công ty sa thải, chuẩn ăn bám.
Kết quả, ngay trong ngày hôm , bố mẹ tôi chuyển toàn bộ sản, nhà đất sang em .
Còn nói rằng họ cũng dọn ở cùng em, bảo tôi tự thuê nhà ở ngoài.
Bạn gái tôi cũng , nói lời chia tay.
Tôi chỉ , dứt khoát đồng ý tất cả những gì họ yêu cầu.
Không ai tôi có 60 triệu tệ trong tay.
1.
“Bố mẹ, con đột ngột là vì công ty sa thải rồi, hay là… bố mẹ nuôi con một thời gian được không?”
Tôi nhìn thấy vẻ mặt sững sờ bố mẹ,
Đang định bật , nói một câu “Con đùa thôi, dọa bố mẹ giật mình rồi hả?”,
Thì thấy bố kéo mẹ một cái,
Sau cả hai gượng gạo tôi:
“Không sao đâu, nghỉ ngơi một thời gian cũng được mà.”
“Con à, con vào nghỉ ngơi chút , bố mẹ có chút việc cần ra ngoài.”
Nói xong, hai vội vàng quay ngủ,
Tôi sợ họ tưởng thật mà lo lắng, định gõ cửa giải thích,
Thì nghe thấy bố nói vọng ra từ trong :
“ A Bân thất nghiệp rồi, cứ nằm ở nhà thế , chẳng phải định ăn bám à?! Thế thì không được! Bà nó, nhân lúc nó còn chưa nhà mình có bao nhiêu sản, mau chuyển hết và bất động sản sang thằng út ! Kẻo nó nhòm ngó!”
Giọng mẹ tôi có chút do dự:
“Chuyển hết? Nhưng… có một căn là nhà chuẩn cho đám cưới A Bân mà, dù đứng chúng ta… thế có ổn không…”
Bố tôi sốt ruột:
“Đứng mình thì là mình! Nó việc đàng hoàng trên thành phố, lại là cả, cho em một chút thì sao. Nhà cưới thì sau nó cố mà kiếm lại!”
“Nhưng tôi sợ A Bân chúng ta thiên vị.”
“Thiên vị gì chứ! Chúng ta là bố mẹ nó, nuôi nó lớn kia mà! Hơn nữa giờ nó thất nghiệp, đưa cho thằng út coi tích góp cho nó! Chứ không sau nó ăn không ngồi rồi, tiêu sạch cả nhà thì sao?!”
Mẹ tôi một lát, cuối cùng cũng gật đầu:
“Được rồi, tôi nói thằng Diệu Tổ, bảo nó đừng lỡ miệng.”
Tôi đứng dựa vào cửa, khẽ tự giễu, quay lại mình.
2.
Tôi từ nhỏ bố mẹ luôn yêu quý Từ Diệu Tổ hơn tôi,Bởi vì tôi lớn lên cùng bà nội, còn Từ Diệu Tổ thì được ở bên bố mẹ.
Từ nhỏ họ luôn nói tôi:
“Con là cả, cả cha, dù đúng hay sai cũng phải nhường em.”
“Bố mẹ ra vất vả lắm, vì con phải dậy sớm thức khuya, nên mới con ở là bất đắc dĩ.”
“Giờ học bạ con cũng ở rồi, chuyển ảnh hưởng việc học, con cứ ở , bố mẹ còn phải chăm sóc em con nữa.”
Tôi luôn thấu hiểu sự vất vả bố mẹ,Vì vậy từ sau năm nhất đại học, tôi không lấy họ thêm đồng nào,Thậm chí còn thêm đóng học phí giúp em .
Sau khi tốt nghiệp, tôi cật lực việc suốt gần 8 năm,Cuối cùng cũng dành dụm đủ một căn hộ hai ngủ một khách ở ,
Dự định nhà cưới cho tôi và bạn gái.
Nhưng vì em nói đừng ảnh hưởng tiêu chuẩn nhà đầu tiên,
Bảo tôi đứng bố mẹ cho đỡ thiệt,Lỡ sau có cơ hội nhà ở thủ đô, thì vẫn còn suất.
Tôi cũng là nhà, không sao cả, nên đồng ý.
Không ngờ, thì ra từ lúc họ bắt đầu tính toán tôi rồi.
Lần tôi , vốn là muốn cho họ một bất ngờ.
Công ty mà tôi đầu tư cổ phần vừa lên sàn,Tôi nhận được hơn 60 triệu chia cổ tức, mà năm nào cũng còn chia tiếp.
Tôi đạt được tự do chính.
Tôi đang bàn bố mẹ một căn biệt thự,
Rồi vài căn nhà mặt phố cho em kinh doanh,Sắm thêm cái ô tô, dành mỗi vài triệu tệ dưỡng già,
Cuộc sống sau dễ thở hơn, cả nhà còn có thể du lịch một chuyến,Thế thì tuyệt bao!
Vậy nên tôi mới đùa một chút,Nói mình ăn bám hù họ một phen, rồi mới báo tin mừng là nhà mình phát rồi!
Không ngờ, hù choáng váng lại là tôi.
Dù những lời bố mẹ nói khiến tôi rất bất ngờ,Nhưng em tôi – Từ Diệu Tổ – chắc chắn không vậy.
Từ nhỏ tôi có cái gì tốt cũng đều nhường cho nó trước,Cũng có thể xem một tay tôi nuôi lớn nó.
Tình cảm giữa hai em cực kỳ tốt.
Cái kiểu ích kỷ bố mẹ, nó chắc chắn không đồng tình đâu.