Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cuối , Lê Minh lại quay về trường.
Cậu trông gầy đi một chút.
Nhìn thấy tích của tôi lại tiến bộ,
ánh cậu có chút hài lòng,
lại vào… lập một bản kế hoạch cho tôi.
Trường mà Lê Minh định hướng cho tôi,
tích hiện tại của tôi thì còn cách rất xa.
Khổng Phàm lâu ngày không thấy cùng bàn, liền làm ra vẻ kinh ngạc:
“ Lê! Cuối cùng cậu cũng quay lại rồi! Vòng chung kết cảm giác thế nào?”
Lê Minh vốn không phải kiểu người nói phóng đại khi có kết quả,
cậu đáp gọn:
“Cũng bình thường thôi.”
Khổng Phàm thấy cậu đang cầm đề thi của tôi, lại tặc lưỡi một cái:
“ Lê, chúng ta dù sao cũng là học hai năm trời,
sao chưa từng thấy cậu kế hoạch ôn tập cho tôi?
Tôi kém người ta nhiều vậy sao?”
Lê Minh: “…”
Kết quả thi học sinh giỏi được công bố,
Lê Minh thuận lợi lọt vào đội tuyển quốc gia.
toàn trường Nhất Trung Hoa ,
có người đạt được điều đó—bao gồm cả cậu ấy.
Thời gian trôi qua dường nhanh hơn bao giờ hết,
chớp hết một học .
Năm đến, ngay từ Hai, trường truyền tai nhau tin tức:
Lê Minh chính thức được tuyển .
Đến , dải băng rôn đỏ được treo ,
màn hình điện tử khu giảng dạy cũng đầu chạy dòng chữ chúc mừng.
【Chúc mừng học sinh Lê Minh của trường ta được tuyển vào Đại học B】
【Chúc mừng học sinh…】
dòng băng rôn, đó băng của Lê Minh được treo ở vị trí nổi bật nhất.
10
đó, khoảng thời gian của Lê Minh nên rất tự do.
cậu ấy không chọn nghỉ ngơi,
mà quay lại trường, lại chỗ ngồi cũ của mình,
“người tốt” luôn sẵn sàng giúp bè giải đề.
Thầy cô tất nhiên chẳng tâm chuyện đó.
tôi tâm.
Giờ ngày nào Lê Minh cũng nhìn chằm chằm tôi làm bài tập.
Cậu ấy đậu đại học rồi,
vậy mà quay lại trường kèm tôi học,
có người thậm chí trêu chọc mặt cậu ấy:
“ Lê à, thế yêu cậu sớm cho rồi, được kèm riêng thế này thì đáng giá lắm!”
Khổng Phàm cạnh cười ha hả:
“ Lê, nếu cậu chịu, tôi cũng sẵn sàng nhé!”
Một đám con trai đùa cợt không giữ mồm giữ miệng.
Tôi nhìn Lê Minh, khẽ hỏi:
“Sao cậu không nói gì đi?”
[ – .]
“Giải thích cái gì?” Lê Minh hỏi.
“Chúng ta có yêu nhau đâu mà.”
Một lúc rất lâu , Lê Minh đáp một câu:
“Cậu vào top 100 toàn khối rồi.”
Tôi mất mấy giây phản ứng lại, nhớ ra trò đùa nói vào mùa hè năm ngoái.
Nếu tôi lọt vào top 100, cậu ấy sẵn sàng làm “nam chính tin đồn” kia.
Tôi nheo nhìn cậu:
“Vậy nếu vào top 10… lời hứa đó còn tính không?”
Lê Minh im lặng thật lâu, cuối cùng nói:
“Cái đó cậu hơi khó, không làm khó cậu nữa.”
lễ tuyên thệ 100 ngày thi đại học, không khí lớp càng nên căng .
Tiếng chân của thi lớn đang ngày một gần.
Chuyện Lê Minh ở lại lớp kèm cặp tôi, giáo viên chủ nhiệm đều cả.
vì cậu ấy được tuyển , còn tích của tôi lại tiến bộ rõ rệt,
nên thầy … nhắm mở.
Dĩ nhiên, cũng có thể là vì…
khi thầy cố liên hệ phụ huynh của tôi, đầu dây kia vang giọng của hiệu trưởng.
“…”
Bác hiệu trưởng, được ông ngoại tôi ủy thác,
chính là người giám hộ của tôi khoảng thời gian còn lại ở cấp .
Hơn hai trôi qua chớp .
khi bước vào phòng thi đại học,
một nhóm người chen nhau đến Lê Minh:
“Thần học à, xin cậu đấy, tụi này dính chút vận may thi cử đi!”
Ban đầu có mấy nam sinh thân thiết Lê Minh dám ,
dưới sức hút khủng khiếp của thi đại học,
đến cả mấy nữ hướng nội nhất lớp cũng xếp hàng chờ… .
thi đại học, nam nữ đều nhau.
Lê Minh im lặng đứng đó, cả lớp – trai gái gì cũng vậy – lần lượt chạm mình.
Trông cậu ấy y một người hiền lành vô lực, cam chịu.
Tôi đứng cạnh cười đến không nổi lưng, rồi cũng bước đối diện:
“Đến lượt tớ rồi đó!”
Lê Minh khựng lại một chút, không phản kháng, lặng lẽ chìa phải ra.
Follow FB. HOA VÔ ƯU đọc thêm nhiều truyện hay nhé !!!
Ngay giây đó, tôi bất ngờ ôm lấy cậu.
Thiếu niên lòng tôi lập tức cứng đờ, xung quanh vang tiếng hò hét trêu chọc.
Tôi khẽ thì thầm tai Lê Minh:
“Vận may thi cử lần này, cho tớ ôm trọn nha~”
khi buông ra, vẻ mặt cậu không thay đổi,
vành tai thì đỏ đến mức sắp nhỏ máu.
Tôi sắp vào phòng thi rồi, lúc ấy cậu mở miệng:
“Tạ Lam Thư, cố .”
Sáu năm ấy, tiếng ve kêu vang ngoài cửa sổ,
gió hè mang theo hơi nóng ngột ngạt,
từng đề thi lướt qua đầu bút,
đều sẽ dấu chân cho tương lai.