Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cái Tết tiên của tôi sau khi bố rời đi.
Mẹ theo phong tục đưa tôi nội đón năm .
Mẹ vất vả chuẩn một bàn tiệc tất niên, mà nội không cho mẹ con tôi bàn ăn:
“ các con năm có tang trắng, ăn trong bếp thôi.”
Mẹ kiên quyết từ chối, bác gái cả liền buông lời mắng nhiếc:
“ là xui xẻo.”
Tôi – người vừa hệ ‘ăn dưa ngày tết’ ràng buộc – bước ra nói:
“ , bác gái cả à. Nhưng bác cả với nhân tình của bác vụng trộm với nhau thật sự xui xẻo đấy.”
Bác gái cả: “?”
Tôi: “Con riêng của họ bảy tuổi rồi. Vừa nãy bác cả nói muốn đi trước chính là để kịp đón năm với tam đó.”
Bác gái cả nổi điên, lôi bác cả ra ngoài, để trống hai chỗ trên bàn.
Tôi kéo mẹ ngồi , ánh mắt quét qua đám họ hàng kỳ quặc trước mặt.
Hê, đêm đừng mong ai yên ổn.
01
trước, nội còn không cho mẹ con tôi ngồi vào bàn ăn tất niên.
sau, tôi bỗng hệ ràng buộc.
【Chào nhân, tôi là hệ ‘Ăn dưa ngày Tết’, chuyên trị họ hàng kỳ quặc trong dịp Tết.】
【 cần hoàn thành nhiệm vụ đơn giản, nhân sẽ nhận ngay phần thưởng tiền mặt một triệu tệ!】
Một triệu tệ?
Tôi lập tức quên sạch chuyện cãi nhau với nội:
“ , nhiệm vụ là gì?”
【 nhân, nhiệm vụ tiên: “Giáng đòn chí mạng vào bác gái cả.”】
02
Bác gái cả?
mẹ đẻ của bác gái cả rất giàu có, không bác cả cúi trước thím mà ngay cả nội – người luôn thích chèn ép con dâu – không dám làm càn trước mặt thím .
Tôi lấy gì để giáng đòn chí mạng vào thím đây?
【 , hay đổi nhiệm vụ khác đi?】
【 nhân ơi, không đổi đâu nhé. Tôi tin rằng nhân sẽ làm , cố nào!】
Hệ nói đến nước này rồi, tôi đành cứng mặt nhìn phía bác gái cả. Trong tôi bỗng nhiên xuất hiện bí mật của thím .
A… là người giàu có khác biệt thật.
lúc tôi đang xem một cách hứng thú, bác gái cả mắng một câu:
“Xui xẻo!”
Tôi theo phản xạ gật tỏ vẻ đồng tình:
“ , bác gái cả à. Bác cả với bạn thân của thím lén lút với nhau là xui xẻo thật.”
Bác gái cả: “Cái gì?!”
“Con riêng của họ bảy tuổi rồi. Vừa nãy bác cả nói muốn đi trước chính là để đón năm với tam đó.”
Bác gái cả trừng to mắt. Năm phút trước, bác cả quả thực có nói rằng tối ông hẹn bạn đi đánh bài.
03
Nhưng bác cả – người ngoại tình bao lâu mà chưa từng bại lộ – có thể dễ dàng thừa nhận chứ?
Ông ta đập mạnh tay bàn:
“Lý Tuyên Suất, cháu đang nói vớ vẩn gì thế! Bác lấy đâu ra con riêng chứ?
“Rõ ràng là cháu oán hận bác không cho vay tiền chữa bệnh cho cháu! mà trước Tết bác còn bảo với bác gái cả là sẽ lo học phí đại học bốn năm cho cháu. Không ngờ cháu độc ác !
“Từ sau, bác xem không có đứa cháu cháu. Cút đi cho bác!”
Muốn đuổi tôi đi ?
Tôi nhìn chằm chằm bác cả một lúc, khóe miệng nhếch :
“Bác cả, bác nói không có con riêng?
“ người đang sống ở phòng 2203, tòa 7, khu Long Hoa là ai?
“Còn chiếc xe Mercedes-Benz bác mua cho người đó nữa, bác quên luôn rồi ?”
Bác cả ngẩn ra mấy .
Ông ta không ngờ tôi có thể đọc rõ ràng cả số phòng không sai một chữ.
Sắc mặt bác gái cả ngày càng khó coi.
Dũng Tử và chiếc xe Mercedes-Benz, thím đều biết, là không ngờ bác cả có mục đích khác.
Càng nghĩ càng thấy bất thường, bác gái cả lập tức giật lấy điện thoại của bác cả, bấm gọi cho nhân tình.
Trong điện thoại vang giọng nữ dịu dàng:
“Chồng à…”
Ngay sau, bác gái cả liền dập máy.
Đám họ hàng một phen ăn dưa nóng hổi, thi nhau lời ra tiếng vào trích bác cả, an ủi bác gái cả, nhưng vẻ mặt hả hê của họ sớm bán đứng cái tâm lý muốn xem kịch vui.
Bác gái cả không thể ở thêm một nào nữa, phát điên túm lấy cổ áo bác cả, vung tay tát tới tấp:
“Lý Kiếm Phong, đồ khốn nạn anh! Ăn của tôi, dùng của tôi, còn lấy tiền của tôi nuôi tam!
“Không anh định đi đón năm với mẹ con chúng nó ?
“Đi, tôi theo anh qua đó luôn đây!”
04
Bác cả bác gái cả lôi xềnh xệch ra ngoài.
Với điệu bộ phát cuồng thế, không ai dám can ngăn.
Bàn ăn giờ trống hai chỗ, tôi thay bộ bát đũa , kéo mẹ ngồi .
Nhưng mẹ con tôi còn chưa kịp ngồi vững, đám họ hàng bắt tỏ thái độ.
Anh họ nhăn mặt né sang bên cạnh:
“Mang tang trắng mà còn bàn ngồi?
“Thím , thím với em họ đừng làm bẩn chỗ của bọn tôi chứ!”
Bác gái hai cau mày đến mức thể có thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi:
“Hai mẹ con các người mau đi, mang tang trắng mà ngồi ghế chính, chẳng đang nguyền cho họ Lý năm tới xui xẻo ?!”
Thím tư còn ác hơn, lời nói d.a.o đ.â.m thẳng vào tim, cố tình nhắc đến tôi để kích thích mẹ:
“Chị , anh mệnh ngắn, không chúng tôi không giúp, mà có giúp chẳng sống nổi.
“Chuyện tang sự, bọn tôi bỏ công rồi, không tiễn đưa anh ra đi phong quang hay ?
“Hôm là đêm giao thừa, chị nhất định nghĩ thông suốt, mau đưa Tuyên Suất bếp, cùng anh ăn bữa cơm đoàn viên.
“Đừng cản trở mọi người ở đây.”
Ngay cả đám trẻ con ngồi trên bàn bắt hò hét, đuổi mẹ con tôi bàn.