Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ ông ta đang chờ tôi cúi trước ông ta được trở lại sống sung túc, đồng lệnh cho nhà Tần không được hỗ trợ tài chính cho tôi.
Có lẽ ông ta quên rằng, đứa con gái về nhà chưa đầy hai này, thực chưa từng được hưởng sống sung túc ông ta nghĩ.
Tôi có thể đắm chìm đại hiện giờ, tôi không bao giờ đắm chìm vào tiền bạc và danh lợi.
Đối với một người sắp trưởng thành tôi, đại này có quá cách kiếm tiền.
Cách trực tiếp và phù hợp nhất với một học sinh tôi, có lẽ là làm gia .
Thật trùng hợp, trường học này không thiếu những người giàu có.
Nhà họ Tần không thể giúp tôi, tôi có thể tìm người khác.
Mối quan hệ thực sự rất quan trọng.
trưởng của tôi cô ấy tìm được một học sinh không thiếu tiền, cần làm gia cho họ, mức lương rất hấp dẫn.
Cha của người ta rất hào phóng.
trưởng là người rất tốt, nhà cô ấy làm kinh doanh bất động sản, gia thế hẳn là không tệ. Tôi không biết nhà cô ấy thuộc tầng , thực sự chưa thấy người xung quanh dám mếch lòng cô ấy.
Tôi vui vẻ lấy sự tốt bụng của cô ấy.
nhà của học sinh theo đúng gian hẹn, tôi thấy một biệt thự rất lớn, lớn hơn so với nhà họ Tần.
Phong cách rất phô trương.
Tôi quen với môi trường xung quanh, mặt không biến sắc bước vào, rồi nhìn thấy Lâm Hạo Thạnh đang ngồi trên ghế sofa một sếp sòng.
“…”
Phản ứng của cậu ta dữ dội hơn tôi, thể giẫm phải rắn, lập tức nhảy dựng lên.
“Tần Diệu Đồng, cậu, cậu, cậu, nhà tôi làm ?”
Thì là vị đại thiếu gia này.
Tôi cười một tiếng:
“Lâm Hạo Thạnh, lâu rồi không gặp.
Làm quen lại nhé, tôi là Tần Diệu Đồng, cũng là gia mà phụ huynh của cậu thuê.”
“…”
Lâm Hạo Thạnh cãi nhau với người giám hộ của mình đổi gia không nằm phạm vi quan tâm của tôi.
Cuối cùng, Lâm Hạo Thạnh ngồi xuống bên cạnh tôi với vẻ mặt không hề vui vẻ.
Rõ ràng là cậu ta thất bại phản kháng.
Đại thiếu gia hung hăng nhìn tôi: “Đừng tưởng tôi thích cậu thì cậu có thể muốn làm thì làm, có tin tôi đuổi cậu khỏi đây ngay lập tức không?”
Tôi khẽ cười: “Thử xem?”
Cậu ta tức điên lên.
Con người Lâm Hạo Thạnh thực sự chuyện không dễ nghe, cậu ta thường xuyên buông mấy câu : “Chẳng phải nhà họ Tần nuôi cô à? Sao cô còn phải đi làm thêm vậy?”
Tôi không phản ứng với lời của cậu ta, tập trung vào thành tích học tập của cậu ta.
Môn toán của Lâm Hạo Thạnh tệ mức tôi không biết , điểm duy nhất có thể khen ngợi là môn Văn và tiếng Anh.
tiền của người ta thì phải làm cho họ.
Điều này tôi hiểu rõ.
Tôi cần phải đưa Lâm Hạo Thạnh lên một tầm cao mới.
cậu ta trả quá rồi.
12
Học phí cuối cấp ba là do tôi tự chi trả.
Nghỉ hè mười một, tôi không về nhà họ Tần, Tần Diệp cũng đủ độc tài chuyên chế, ông ta không cho phép bất ai giúp đỡ tôi.
Tôi dành cả mùa hè thử công bán gian.
Một số mang lại thu nhập cao, tôi kiếm được kha khá, đó còn xin được học bổng trên trường.
Trường tư thục này có mức học phí đắt đỏ, số tiền học bổng cũng rất hậu hĩnh.
sống của tôi không gặp vấn đề .
giữa tiên mười hai, phụ huynh của Lâm Hạo Thạnh rất hài lòng với kết quả gia của tôi, tôi được khoản thù lao khá lớn, tiếp tục dạy kèm cho cậu ta.
Dĩ nhiên, cậu ta không phải là “khách hàng” duy nhất của tôi.
cậu ta chính là “thành quả sống” của tôi.
Sự tiến bộ học tập của Lâm Hạo Thạnh khiến vài phụ huynh của bạn bè thân thiết của cậu ta liên hệ với tôi, do lịch trình trùng nhau quá , ban là dạy một kèm một, đó tôi quyết định dạy nhóm.
có Lâm Hạo Thạnh vẫn được dạy riêng, tôi phải giữ thể diện cho cậu ta.
Mấy thiếu gia nhà giàu thật sự khó quản, bọn họ hoàn toàn không quan tâm điểm số, thứ duy nhất khiến họ ý chính là tâm lý ganh đua nội tại.
một người tiến bộ, dần dần những người khác cũng bị cuốn theo.
là sự nghiệp gia này không thể kéo dài lâu, vì đó trường sắp xếp cho tôi tham gia các học sinh giỏi.
Những khác đành phải tạm gác lại.
Học tập là nhiệm vụ hàng của học sinh.
Tôi thấy tên mình trên bảng vàng của trường ngày càng leo cao.
Cái mác “con gái nuôi nhà họ Tần” trên người tôi dần biến mất, thay vào đó là Tần Diệu Đồng.
gian trôi qua, tên tôi đứng bảng.
Không trường, mà cả thành phố, thành tích của tôi luôn nằm top .
đại học gần kề, một số bạn xung quanh trở nên thoải mái hơn, gia đình họ chuẩn bị sẵn con đường bằng phẳng.
Tôi nghe Tần Tư Vũ sẽ đi du học cùng Hạ Phạm.
nghe tin này, với tinh thần trách nhiệm với khách hàng cũ, lúc gặp Lâm Hạo Thạnh, tôi còn an ủi cậu ta vài câu, khuyên cậu ta tập trung ôn đại học.
Kết quả Lâm Hạo Thạnh nhìn chằm chằm tôi một lúc lâu, cậu ta cứ “cậu, cậu, cậu,…” mãi mà không được câu hồn.
Thậm chí trông cậu ta còn có chút tức giận, không biết có phải vì lời của tôi chạm vào nỗi lòng của cậu ta hay không.
13
đại học kết thúc, tôi thuê một căn nhà nhỏ bên ngoài.
Một ngày nọ, tôi đột nhiên được gọi từ Tần Hoài Thước, anh ta hỏi tôi: “Em định về nhà?”
Tôi ngập ngừng một chút: “Có chuyện sao?”
Tần Hoài Thước hỏi tôi: “Em định giận dỗi cha ? Kết quả đại học của em sắp công bố rồi, đó cả nhà sẽ tổ chức tiệc mừng nhập học cho em và Tư Vũ. Mấy đại học, em định tự mình làm thêm trang trải sống hay sao?”