Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Sao nào, tính không ra hả? Một nhân viên vệ sinh một tháng cùng lắm được mấy nghìn tệ, cả đời cô cũng không mua nổi cái vậy đâu.”
“ Vũ, tôi thật không ngờ, cô không mua nổi thôi, còn đi ăn trộm, bị bắt quả tang rồi mà còn không thừa nhận.”
“ bạn học với loại cô, thật là mất mặt.”
Trương Tường nhắc đến chuyện tôi vệ sinh không dưới hai .
“Tại sao cứ tôi vệ sinh thế?” Tôi hỏi.
3
“ Vũ, cô còn không thừa nhận không? Cô nghĩ tôi không chuyện cô nhân viên vệ sinh ở Vạn Quốc à?”
“Tôi muốn giữ chút thể diện cho cô, là tự cô không cần mặt mũi đấy thôi.”
Vạn Quốc là tôi.
Tôi vệ sinh ở bao giờ nhỉ?
Sao tôi chẳng có chút ấn tượng nào hết.
Thấy tôi không tin, Trương Tường lấy điện thoại ra, mở một bức ảnh.
Trong ảnh là tôi, đang mặc một bộ đồ trông giống đồng phục nhân viên vệ sinh.
Nhưng nếu nhìn kỹ, thực ra nó khác với đồng phục vệ sinh.
Tôi chợt nhớ ra.
tôi nước ngoài về là đến thẳng mình, trên mặc bộ đồ mới nhất một thiết kế hàng hiệu nước ngoài.
Kết quả là đến tôi ngớ ra.
Bộ đồ thiết kế hàng hiệu trông giống đồng phục vệ sinh tôi.
trước tôi còn xem tin tức xách một thương hiệu lớn nước ngoài trông giống du lịch nước mình.
Còn có một chiếc áo khoác hàng hiệu kiểu dáng y hệt áo khoác quân đội màu xanh lá cây nữa.
Vậy ra hôm Trương Tường nhìn thấy và tưởng tôi là nhân viên vệ sinh tôi.
Chả trách cô ta có thái độ với tôi.
Trớ trêu thay, có bạn học tin lời cô ta.
“Chả trách, nào gọi Vũ đến cũng không muốn đi, hóa ra là vì vệ sinh, sợ chúng ta mất mặt.”
“ Vũ ơi Vũ, sớm thế , năm theo tôi đây có tốt hơn không, cũng đâu đến nỗi bây giờ đi vệ sinh. Hay là bây giờ tôi cho cơ hội, chỉ cần một câu năm sai rồi, không nên chối tôi, tôi lập tức đưa đi mua mới, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”
Gã phú nhị đại năm xưa từng theo đuổi tôi, mắt lờ đờ men rượu năng lảm nhảm.
Nhìn là uống không ít.
Tuy nhiên, con ta quá lăng nhăng.
Số con gái từng theo đuổi không có một liên đội cũng một trung đội.
Hơn nữa, trong trường có không ít nữ sinh phá thai vì .
Sao tôi có thể qua với loại vậy được.
Nên khi tỏ tình, tôi chối.
Không ngờ đến giờ vẫn còn ghi hận trong lòng.
“ đâu đấy, đến buổi họp lớp cũng là để tìm đại gia bao nuôi thôi.” Trương Tường mỉa mai.
Tôi đang định đáp trả có một giọng vang lên: “Hay là để tôi xem thử.”
Tôi quay , là Vũ, cũng học cùng lớp chúng tôi.
Vũ cũng là một phú nhị đại.
Nhưng khác với tôi, tôi ở trường kín tiếng, kín đến mức khác tưởng tôi là sinh viên nghèo.
Còn Vũ phô trương.
Ngày đầu tiên nhập học, Vũ bước xuống một chiếc Rolls-Royce.
, cả trường đều Vũ là tiểu thư giàu.
Nhưng hồi , cô coi thường những chúng tôi.
Mấy họp lớp trước cô đều không đến.
Tôi không ngờ tụ tập cô cũng có mặt.
Lúc nãy tôi không hề để ý.
Tôi thoải mái đưa mình cho cô .
Vũ dùng tay sờ qua, rồi đưa ra nhận xét.
“Hai chiếc đúng là một thật một giả.”
Cô còn chưa hết câu.