Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7pkKv9dhwI

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
11Đợi chúng tôi vội vàng đến trước mặt Tôn , ta đã hoảng loạn mất vía.
「 đâu, đưa tôi xem.」
Tôi nhận điện thoại Tôn , trên đó quả thật cầu :
【Vợ anh, anh , tiện nhân Trần Hương và thằng nhân nó bắt trói anh , bây giờ đang ở trên , anh không gọi điện, gửi , mau giúp anh báo công an!】
「Trần Hương phụ nữ trang điểm đậm kia phải không?」
Tôi hỏi ta, ta gật đầu.
「 ta phụ nữ mà qua lâu nhất ở bên ngoài, vẫn không dứt, đã tiêu không ít ta.」
Đúng .
tìm Trần Hương đòi không được, ngược bị nhân ta bắt trói.
ở trên thì đi đâu?
Thư Kỳ thử trả lời :【Anh lên từ bến nào? Làm sao chắc chắn anh đúng ?】
Ban đầu ôm tâm lý thử vận may, cũng không hy vọng đối phương sẽ trả lời.
Thế mà không ngờ, hai phút, đối phương đã trả lời:
【Hồi nhỏ bị ta đánh, anh cởi áo khoác lên đưa về nhà, chuyện này hai chúng ta thôi, chưa?】
【Mắt anh bị bịt , không lên từ bến nào, anh nghe thấy tiếng hỏa.】
Tôn hơi cảm khái.
「Nếu không phải vì ngày đó anh ấy tôi, tôi sẽ không đi theo anh ấy lòng dạ như vậy, chuyện này thật sự không ai khác .」
「Vậy cơ bản xác định đây đúng , dùng điện thoại khác , chị tính sao, không?」
Tôi cảm Tôn dành rất phức tạp, nhiều năm trôi qua, ơn nghĩa sớm đã trả xong .
ta thở dài, lắc đầu,「Bây giờ tôi muốn trai tôi.」
Thư Kỳ suy nghĩ chút gửi nữa:【Anh nói tôi mật mã két sắt ngân hàng trước đi, tôi sẽ anh, trai không chờ được nữa , thằng bé cũng đứa trai duy nhất anh.】
Trước đây điều tra , phát hiện từng thuê két sắt ở ngân hàng.