Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/50R1JFMfmi

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

cả mắt lười chẳng buồn mở. trở , giọng với vào báo tin nhuốm đầy vẻ mệt mỏi và dửng dưng.

“Cho mười lạng vàng, đuổi đi là được.”

Chậc.

Dù sao mạng .

Ta không yên tâm nổi, bèn khoác áo bước ra ngoài.

2

Đêm khuya, sương xuống nặng hạt.

3

đó là của Hầu phủ, ta có quen .

Ta từng đối xử với ta không bạc, nhưng giờ đây ta thật sự liều cả tính mạng. lừa gạt tên sai vặt của , chạy mạch tẩm viện của chúng ta, cốt để cầu xin đường sống cho chủ tử bên ngoài của .

Tiếc là mặc kệ. Mẫu vì nể mặt ta nên không dám xen vào.

Ánh hy vọng trong mắt ta vụt tắt khi thấy ta bước ra. Dù vậy, vẫn không ngừng dập lạy ta: “Phu từ bi, cầu xin phu cứu chủ tử mạng!”

Ta không có ý định làm khó bọn họ.

Các phu nhà quyền quý đều căm ghét đám thiếp thất, nhưng ta lại cho rằng, nam nuôi ngoại thất mới là nguồn cơn của mọi tai họa.

Ta bảo dẫn đường, đoạn lại dặn dò hộ vệ của : “ Tướng phủ, bảo ta mời thái y lại đây.”

4

Kinh thành ai , nhà họ Tạ có nữ nhi, trăm nhà hỏi.

Khi ta ở trong khuê các, ngưỡng cửa Tạ phủ bị cầu dẫm mòn. Bởi lẽ, ta là Tạ tướng, có môn sinh trải rộng khắp triều đình. Hơn nữa, ta lại là tiểu thư khuê các hảo do chính tay ông dạy dỗ.

Năm đó ta chọn tới chọn lui, cuối cùng ta lại gả cho , kẻ có gia thế và vẻ ngoài chứ chẳng có tài cán gì.

năm sau đó, câu ta nghe được nhiều nhất chính là “Tạ tướng hồ đồ rồi”.

Thật ra ta oan uổng lắm.

Ông ta làm Hoàng hậu, nhưng Hoàng thượng lại không .

Hoàng thượng vừa không ta gả cho nhi tử ngài để chắp thêm cánh cho tham vọng của họ, lại càng không ta gả cho cháu thế gia để tạo thành liên minh cường mạnh. Ngài có được tiếng thơm, không tự đóng vai ác, nên điên cuồng ám ta về Vĩnh Lạc Hầu.

ta có thể làm gì hơn? Ông đành phải chấp nhận “bị mỡ heo che mắt” thôi.

Sau hôn lễ, sẽ đối xử tốt với ta, bốn mươi tuổi không có mới nạp thiếp.

Ta: “ .”

lại trời thề đất, sẽ chứng minh cho ta thấy.

Ta hơi có chút xúc động: “ .”

Vậy giờ đây, mươi , ta mười tám.

Ngoại thất của , vậy chẳng hề có chút áy náy.

Ha ha, mẫu ta quả không sai, tin vào nam chính là khởi cho sự xui xẻo.

May đối với , ta không có tình yêu, chưa từng trông đợi.

5

Nữ kia ở trong tiểu viện lớp sân, trước sân treo chiếc đèn lồng thỏ.

Hoa cỏ trong sân vừa nhìn là mọc dại, nhưng lại tràn đầy sức sống, trông đẹp vô cùng.

chú cún mũm mĩm, đang ư ử sủa trước sân. Do được ăn uống quá tốt, nó béo nỗi mỗi lần chạy, cái bụng nhỏ lại nảy lên từng nhịp.

Chú cún này rất có linh tính. Dường như nhận ra ta là đứng nên lập tức chạy tới cắn gấu váy ta.

Ta ngăn Thanh Loan đang định đuổi nó đi, mặc cho nó lẽo đẽo theo sau.

Chủ của tiểu viện đang nhắm mắt nằm trên giường, mang vẻ đẹp mong manh dễ vỡ.

Ta nhìn ngẩn .

kia không nghĩ gì về ta lại bắt quỳ xuống dập bình bịch.

Ta nhìn thấy trán đau thay, bèn nếu dập nữa ta sẽ bỏ đi ngay, ta lúc này mới chịu dừng lại.

Tùy chỉnh
Danh sách chương