Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Anh ta vội chữa cháy:
“Đây là sính lễ dành cho em.
Là tài sản hôn nhân của em.”
“Ghi thêm tên anh sao chứ?”
Tôi đổi cách hỏi:
“Vậy nếu là sính lễ tặng cho em, em thể chọn mua khu khác không?”
“Không !” – Tần Uy lại từ chối thẳng thừng.
“Nhất định phải là khu này sao?”
“Đúng. Em chọn tầng nào, nào , nhưng phải là ở đây.” – Tần Uy ôm tôi.
“Gia Gia, bọn anh đã bàn bạc xong .
Cậu ấy giúp anh xin ưu đãi từ cấp trên nữa.
Giờ phút cuối lại đổi ý, cậu ấy biết ăn lãnh đạo kiểu ?
Bọn anh là bạn học đại học, em để mũi anh đâu?
Sau này mũi nào họp lớp nữa?”
Tôi nhìn Tần Uy, đầy thất vọng:
“Nhưng em thật sự không thích khu này.”
Tần Uy vẫn tiếp tục thuyết phục:
“Bố mẹ em chẳng phải khu này tốt, lại lý sao?”
“Vậy để em về bàn lại bố mẹ đã.”
“, để anh đưa em về.”
về đến nhà, Tần Uy đã giành phần “tố cáo” .
Anh ta thêm mắm dặm muối tràng, khiến bố mẹ tôi phải hứa sẽ khuyên nhủ tôi, anh ta mới rời .
Mẹ thấy sắc tôi không ổn, ôm tôi và hỏi khẽ:
“Đã cãi nhau à?”
nhìn thấy mẹ, nước mắt tôi không thể kìm lại, lao vào lòng bà òa khóc nức nở.
“ chuyện vậy con?” – Bố tôi bước đến, nhẹ nhàng vỗ vào vai tôi.
“Thằng Tần Uy bắt nạt con à?”
Tôi lau nước mắt hít mũi, ôm bố mẹ – những người ở kiếp đã không trên đời – trông tôi lúc này thảm hại run rẩy.
“Chỉ là… thấy gặp lại bố mẹ, con vui quá thôi…”
“Đứa ngốc này.” – Mẹ xoa đầu tôi.
Bà tưởng tôi đang sợ hôn nhân:
“Con gái lớn , đến lúc phải chồng thôi.”
“Con không .” – Nghĩ đến những mình đã trải qua ở kiếp , tôi lắc đầu nguầy nguậy như cái trống bỏi.
“Đời này con nhất định không chồng.”
Bố tôi sầm :
“Rốt cuộc là chuyện ?”
“ nhà vấn đề.” – Tôi tóm gọn câu.
Tôi tìm chiếc điện thoại dự phòng ở nhà, lập tài khoản phụ kết bạn .
Chẳng mấy chốc, anh ta đã chấp nhận lời mời.
Khi tôi hỏi về nhà và các kiểu hộ mới mở bán, anh ta lập tức gửi thông tin trung bình là 20.000 tệ/m².
“ Tần Uy là 25.000 tệ cơ ?” – Mẹ tôi kinh ngạc.
Tôi đưa cho bố mẹ xem ảnh chụp hôm .
Trên ghi rõ: 119m², đơn 25.200 tệ, tổng 3 triệu.
Tôi chọn mẫu 119m² giống như thế trong danh sách gửi, nhắn:
【 này tầng giữa tổng khoảng bao nhiêu?】
trả lời rất nhanh:
【Hơn 2 triệu chút, cụ thể phải đến tận nơi để xác nhận.】
Bố tôi xem xong tức giận mắng to:
“Tốt lắm, bọn chúng dám cấu kết lại để lừa cả nhà mình!”
Bố mẹ tôi từng xem nhà mẫu cùng chúng tôi,
biết là bạn đại học của chúng tôi.
“Chưa hết đâu.” – Tôi tiếp tục giả vờ hỏi qua điện thoại:
【Nếu là mua nhà lần đầu cọc phải bao nhiêu?】
【Cọc 30%, khoảng 600 ngàn tệ.】
【Nhiều thế à, trong tay tôi chỉ 300 ngàn thôi.】
【Nếu không đủ cọc, bên tôi thể hỗ trợ hạ tỷ lệ cọc cho chị.】
【Nhưng nếu tôi dùng hết 300 ngàn để đóng cọc, không sửa nhà nữa.】 – Tôi tiếp tục dụ anh ta vào bẫy.
Màn hình hiển thị “Đối phương đang nhập tin nhắn…” liên tục.
Tôi nín thở chờ vài giây, tin nhắn của đến:
【 thể làm 0 cọc, nhưng chị cần tạm ứng phần 30% cọc. Sau khi ngân hàng giải ngân sẽ hoàn lại.】
Quả nhiên giống hệt như kiếp .
Mẹ tôi không tin nổi, chỉ tay vào màn hình:
“Thằng Tiểu này đang cái vậy?”
Bố tôi hiểu ra, giận dữ :
“Nhà Tần muốn tay không bắt giặc.”
Tôi gật đầu tình, giải thích mẹ:
“ muốn không sính lễ, không bỏ cọc vẫn mua nhà.
Lại định để nhà mình chi sửa nhà.
Bên ngoài giả vờ hào phóng ghi tên mình con.
Thực chất là muốn con tự gánh hết khoản vay.
Đến khi ly hôn, Tần Uy vẫn quyền chia phần trả góp sau hôn nhân.”
Tính toán kỹ đến từng , từng xu – muốn bóc tôi đến tận xương.
Vài ngày sau, Tần Uy liên tục thúc giục tôi ký .
Bố mẹ tôi phối diễn trò tôi để giữ anh ta yên tâm.
Vì nếu nhà không thật sự bỏ ra 900 ngàn ,
khả năng cao là… Tần Uy đã vay nóng lãi suất cao.
em gái anh ta – Tần Linh – điểm thi công bố, chẳng đạt nổi điểm sàn quốc gia.
Giấy báo nhập học chương trình thạc sĩ ở nước Y phải năm sau mới nhận.
ĐỌC TIẾP :