Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Tạ Vọng đã một tháng không liên lạc với tôi.
Thực nửa năm nay, tôi có thể cảm nhận rõ ràng anh đã hơi nhạt với .
mỗi lần anh qua , lại cứ quấn lấy tôi cả không buông.
Tôi có chút thất thần, nhớ lại lần cuối chúng tôi gặp nhau, cũng đã một tháng trước.
hôm đó, Tạ Vọng uống chút rượu.
Còn tôi thì mặc bộ đồ ngủ mới do thân tặng.
Khi từ phòng tắm , ánh Tạ Vọng lập tức thay đổi.
Giống hệt hồi chúng tôi mới yêu, có chút điên cuồng.
Đến cuối , tôi suýt tưởng sẽ chết ngay trên giường.
sáng hôm sau, anh rời đi không bắt máy, cũng không trả lời tin nhắn nữa.
Tôi vốn là kiểu người rất thụ động.
Tạ Vọng không để ý đến tôi, tôi cũng đã tìm anh mấy lần, thôi không tự rước lấy bẽ bàng nữa.
đến khi có mấy người học bóng gió hỏi:
Có phải tôi Tạ Vọng đang chiến tranh lạnh không.
Họ mấy lần nhìn Tạ Vọng đưa theo các cô gái khác.
nấy đều xinh đẹp, dáng người quyến rũ.
Anh với họ trông cũng khá mập mờ.
Tôi không kìm đến trước gương.
nhìn chính , hết sức .
Từ nhỏ tôi đã là cô gái chẳng mấy nổi bật.
Lớn lên cũng tầm .
Tạ Vọng chán tôi, hình cũng rất hợp lý.
tôi muốn cố gắng thêm một lần nữa, tranh thủ thêm một lần.
Dù sao, tôi thật sự rất thích Tạ Vọng.
Trước khi anh đến sự tồn tại tôi, tôi đã thầm thích anh rất lâu .
Tôi ôm hết tất cả những váy thử.
Cuối liều lĩnh mặc váy dây màu rượu vang.
Cẩn thận uốn tóc, trang điểm nhẹ nhàng.
nay có tiệc sinh nhật .
Tạ Vọng cũng sẽ tới.
Tôi nhớ anh, muốn gặp anh, muốn đưa anh về nhà.
2
Bữa tiệc sinh nhật khá long trọng.
Tôi không đi Tạ Vọng nên lúc vào cửa cũng tốn chút thời gian để tránh né những cặp soi mói.
Khi tôi vào thì bầu không khí đã rất náo nhiệt.
Khắp nơi váy áo thướt tha, hương nước hoa thoảng nhẹ.
Dù tôi đã cố tình ăn mặc lộng lẫy hoàn toàn chìm nghỉm.
Thế nên sau đám đông nhộn nhịp , chẳng để ý đến sự xuất hiện tôi.
Tất cả ánh đều đổ dồn về phía Tạ Vọng, cô gái xinh đẹp bên cạnh anh ta.
Tôi chưa từng cô gái nào xinh đẹp đến vậy.
Nhìn cô , khiến người ta không thể nào không nổi chút ganh tỵ hay hâm mộ.
Cô chỉ đơn giản mặc váy đen ngắn, tóc dài xõa xuống.
Đeo đôi bông tai ngọc trai, gần mặt mộc.
Ung dung đứng bên Tạ Vọng, hai người trông vô xứng đôi, nổi bật hoàn hảo.
bè xung quanh không nhịn trêu ghẹo:
“Thái tử gia, không định giới thiệu chúng tôi à?”
“Đại mỹ nhân thế này, tôi hoa hậu Hồng Kông năm ngoái đứng cạnh cũng phải lu mờ.”
“Đúng vậy, đây mới đúng gu cậu, nói chứ năm đó sao cậu lại để tới Trần Mặc?”
Có lẽ vì nhắc đến tên tôi.
Mọi người mới nhớ Tạ Vọng còn cô gái chính thức là tôi.
Bầu không khí thoáng chùng xuống.
Tạ Vọng lại ngờ lên tiếng:
“Sao mọi người không nói gì nữa?”
“Haha, thật cũng chỉ tò mò thôi.”
“Dù sao lúc cậu qua lại với Trần Mặc, thật sự quá ngờ.”
Tạ Vọng chỉ cười lười biếng:
“Sao, chưa từng thử quen cô gái , nên thử xem không chắc?”
“ chứ, chỉ là… quá thôi…”
Mọi người lại cười đùa ầm lên.
Tôi đứng trong một góc chẳng để ý.
Nhìn Tạ Vọng cô gái kia ngôi sao giữa đám mây vây quanh.
Hai năm đã trôi qua, vậy cứ ngỡ quay lại điểm xuất phát.
Anh vĩnh viễn là tâm điểm trên đỉnh kim tự tháp.
Còn tôi, mãi chỉ là cô gái chìm lẫn trong biển người.
3
Tôi không tới tự chuốc lấy nhục.
Cũng không khóc.
Nỗi buồn quá đậm, quá nặng, khiến cả người tê liệt.
Chỉ khi Tạ Vọng đỡ rượu giúp cô gái kia, che chắn cô phía sau.
Tim tôi chợt nhói lên.
bị kim xuyên thủng, rỉ máu.
Khi xưa, những cô gái xinh đẹp theo đuổi Tạ Vọng nhiều không đếm xuể.
Thế anh lại chọn tôi.
Thật lòng thu lại trái tim lang bạt, không đã khiến bao người ngạc nhiên.
Tôi đã từng ngốc nghếch nghĩ.
chính là nàng Lọ Lem may mắn, kết thúc lịch sử trăng hoa vị công tử này.
giờ thì tôi hoàn toàn tỉnh táo.
Rất rõ ràng rằng, tôi Tạ Vọng, đã đến đoạn kết.
Trên đường về.
Điện thoại ngờ nhận một tin nhắn từ Tạ Vọng.
“ nay sao không đến?”
「Có chút không khỏe nên không đi.」
Tạ Vọng không trả lời.
Tôi cất điện thoại vào túi xách, nhìn ngoài cửa xe, bóng thành phố lên xuống chập chờn.
Thế lại vô cớ nhớ đến chúng tôi xác định quan hệ.
đó, Tạ Vọng chặn tôi trong hành lang không một bóng người.
Tôi căng thẳng, bối rối, luống cuống, vừa mơ hồ mong đợi, vừa thấp thỏm vui mừng.
“Trần Mặc.”
Tôi không ngờ anh lại tên .
ngay khi anh gọi tên tôi, tôi theo phản xạ ngẩng đầu nhìn anh.
Gió mùa hạ lướt qua, lạnh thấu xương.
Vậy lưng tôi lại túa mồ hôi, lòng bàn tay cũng ướt đẫm.
“Để ý em lâu .”
“Lúc nào cũng em rất đáng yêu.”
Tạ Vọng tới trước mặt tôi, khẽ cười nhìn tôi:
“Có muốn làm người yêu anh không, Trần Mặc?”
Tôi chợt nhắm lại.
nhảy lên taxi lao đi vun vút.
Giữa cảng phồn hoa mờ .
Âm thầm, lặng lẽ để mặc nước chảy ướt đẫm gương mặt.