Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pVPIU9VIM

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Cậu ta thích.

: “Vậy ngày mai rổ tôi, cậu đưa tôi được không?”

Tôi đồng ý.

Ngày hôm sau, để tiết kiệm tiền mua , tôi thậm chí còn không ăn sáng.

ân cần hỏi tôi gặp khó khăn tài chính không.

Tôi đáp: “Không , tôi chỉ hứa với xem rổ cậu ấy. Lớp trưởng, cậu biết cậu ấy thích uống không? tăng lực hay trà xanh?”

Nụ trên mặt cứng đờ.

Cậu ta vốn nghĩ, nếu tôi gặp khó khăn tiền bạc, cậu ta giúp đỡ.

Tôi nhất định càng thiện , thậm chí là rung động vì cậu ta.

Như vậy càng đẩy nhanh tiến độ tỏ tình.

Vậy tôi nhịn ăn tiết kiệm tiền chỉ để mua thằng con trai khác?

Thế cậu ta là cái ?

Ánh mắt long lanh tôi dành cậu ta là sao?

khó chịu, giọng nhuốm đầy vị chua chát chính cậu ta cũng không nhận : “Cậu và thân nhau từ khi nào vậy?”

Tôi cố tình bỏ lửng câu: “Cậu ấy đã giúp tôi việc nhỏ, nên tôi phải ơn.”

Cậu ta càng thêm bực bội, cậu ta vừa mới giúp tôi, còn là hai lần.

Sao tôi không ơn cậu ta?

Cậu ta cau mày, còn tôi thì vờ như không thấy , chạy siêu thị mua .

rổ diễn vô cùng gay cấn và sôi nổi.

Tôi hòa mình vào đám đông khán giả.

Lúc nghỉ giữa hiệp, tôi thấy quay phía mình, làm động tác xoay trên ngón vẻ sành điệu.

Bên ngoài sân, tiếng hò hét vang lên không ngớt.

Tôi thấy cậu ta chẳng khác nào con công đực ngớ ngẩn đang xòe đuôi.

Nhưng vẫn cố gắng xem hết cả đấu.

Khi đấu kết thúc, đội họ đã giành chiến thắng.

sải bước trước mặt tôi, cầm lấy chai trên tôi, mở nắp uống ngụm.

do Tô tặng, quả nhiên là ngọt.”

Tôi mỉm , ngước mắt liếc thấy đang đứng cách đó không xa.

Tôi khẽ nhếch môi, nghiêng đầu, ngất xỉu trong vòng .

4

Tôi được chính bế phòng y tế.

Cậu ta là đội trưởng đội rổ, cao ráo đẹp trai, là nhân vật nổi tiếng trong trường.

Tin tôi đưa cậu ta được cậu ta bế đi nhanh chóng lan truyền khắp trường.

Lúc tôi nghỉ ngơi xong, quay lớp , các đều nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ.

hộ tống tôi chỗ ngồi, giọng dịu dàng: “ Tô, sau này đừng vì đưa mình không ăn trưa nữa nhé, không thì mình áy náy chết mất.”

, cậu ta lôi hộp kẹo được gói tinh xảo từ trong chiếc túi.

“Này, đền bù cậu.”

Tôi e thẹn nhận lấy, lí nhí tiếng ơn.

Cả ngày hôm đó, đứng ngồi không yên, cây bút chì 2B trong cũng bị bẻ gãy.

Rốt cuộc là chuyện đang xảy ?

Rõ ràng cậu ta mới là cứu tinh tôi, là người tôi nên ngưỡng mộ và dựa dẫm nhất.

Tôi đáng lẽ phải toàn tâm toàn ý hướng cậu ta, chủ động tỏ tình mới phải.

là cái thá chứ?

nắm chặt cây bút chì, vạch đường mạnh lên tờ giấy nháp trắng.

từng quen rất nhiều gái, mỗi người không quá tháng.”

đột nhiên câu không đầu không cuối.

Tùy chỉnh
Danh sách chương