Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4.
Kể từ gặp nam chính tới nay dường lúc nào xuất và nữ phụ.
Lúc và nữ phụ mua cà phê, xuất trả tiền giúp .
Lúc lái xe điện mini đến đón nữ phụ, nam chính xuất hỏi chúng siêu xe ?
Khi và nữ phụ đang tự học ở thư viện, nam chính bất ngờ xuống đối diện chúng .
Khi lén chụp ảnh nữ phụ, nam chính bước đến : “Sao chụp cô xí thế?”
“…”
Liên tục mấy ngày thế tất nhanh chóng thành nhiệm vụ công lược nữ phụ.
Hôm nay, nam chính dày và nữ phụ đến nhà ăn ăn cơm, rốt cuộc nhịn nữa.
“Rốt cuộc mà cứ chúng ?”
Nam chính tỏ vô tội
“ thi cuối sắp tới, đang tìm một vị thần mệnh .”
Tôi bật
“Ông trời công bằng mũi, tiền bạc nhưng lấy trí thông minh .”
Nam chính phớt lờ , ánh van xin phía nữ phụ.
“Chị gái ơi, bây giờ chỉ mới cứu thôi. Nếu thi trượt thì nghiệp .”
Nữ phụ nhưng ngẩng :
“Bỏ ý định đó , bận nên thời gian dạy .”
nam chính đẫm lệ đưa điều kiện.
“ nghị trao đổi học thuật Trung Quốc và Nước Ngoài thứ XX ngày mốt, mà hâm mộ đến…”
Nam chính còn xong, nữ phụ nắm tay nam chính :
“Được, đồng ý .”
A? Sao kiểu phụ nữ kiên định !
Tưởng tượng cảnh nam chính và nữ phụ học nhóm nảy một tình yêu thầm kín, lập tức bật dậy.
Tôi đẩy nam chính , nhẹ nhàng nữ phụ.
“ yêu, cứ yên tâm mà !”
Nữ phụ: “?”
Tôi sang phía nam chính, giọng khó chịu.
“Phế vật, dạy học, đừng quấy rầy học.”
Sau khi , nữ phụ suy nghĩ vài giây âm lượng chỉ .
“Được đó, chinh phục nam chính mà học tập, đôi bên đều lợi.”
Khoan , đang nghĩ ! Cậu hiểu lầm !
Tôi khổ nên lời.
Tóm , nhẫn nhục chịu đựng nhận nhiệm vụ dạy kèm nam chính ngu ngốc.
5.
Ngày diễn nghị trao đổi học thuật, nữ phụ đến trường tham gia còn và nam chính ở trong phòng tự học to trừng nhỏ.
Nam chính hỏi :
“Câu nghĩa ? Tôi hiểu!”
Tôi ngượng ngùng:
“Tôi hiểu.”
nam chính tỏ tuyệt vọng:
“Cậu bảo kèm , để thi tạch đúng ?”
Nửa giờ trôi qua.
Tôi: “Nhớ quá .”
Nam chính: “Nhớ thần mệnh quá .”
Tôi: “Cậu phép nhớ! Chỉ mới phép nhớ!”
Cùng lúc đó, nữ phụ ở trường học thuật hắt xì hai cái.
Nửa giờ qua.
Nam chính: “Thiết Chí, học nữa, chở ngoài chơi một chuyến.”
Tôi: “Được thôi thiếu gia.”
Nam chính: “…”
Nam chính chở chiếc siêu xe đến chỗ cao nhất thành phố.
Trước cảnh thành phố, nam chính hét lớn
“Ông trời, hãy phù qua môn.”
Tôi học nam chính hét lớn
“Ông trời, hãy khiến cô thích .”
Nam chính thấy lập tức nảy hứng thú.
“ ? Cậu đang ?”
Tôi trợn trắng .
“Nếu dùng sức hóng chuyện việc học chẳng lẽ còn sợ trượt?”
Nam chính lượt tên các nam phụ nhưng đều phủ định tất cả.
Cuối cùng, nam chính tên nữ phụ.
“Không thích cô ?”
Lập tức trở nên thẹn thùng, đánh một cái .
“Sao ? Tôi biểu rõ ràng lắm ?”
Nam chính suýt đánh hộc máu.
Hắn lui một chút, gương đầy ngạc .
“Cậu thật sự thích thần mệnh ?”
Tôi .
“Cô thần mệnh , nhất nên tránh xa cô , nếu …”
Tôi dữ tợn làm động tác cắt cổ.
“Tôi giúp đuổi cô !”
Tôi khinh bỉ :
“Dựa ?”
Nam chính liều mạng gật .
“Tôi chép bài tập nhiều tất rõ cô thích và ghét !”
Tôi: “… Cậu thật sự nam chính đặc biệt nhất từng thấy.”
Nam chính nhanh chóng nghĩ kế hoạch .
“Cô thích ! Cô thích nếu mang đồ !”
Gân xanh bắt nổi .
“Có thích ? Không lừa ?”
Nam chính tự tin vỗ ngực.
“Thật, tin ! Cô từng đến sở thú ngắm cả một ngày, thích thì ?”
Tuy rằng quái nhưng vẫn cách .
Tôi mua một chỗ hoá trang mang , núp trong tủ nữ phụ chờ cô về.
Nam chính tự tin :
“Cô thấy vui !”
Lời nam chính khiến càng phấn khích.
yêu! Nhất định em ngạc bất ngờ chuẩn .