Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Theo đuổi bao nhiêu năm, hoa khôi trường giờ thành trò cười .”
“Ôi, nhìn mà thấy ngại thay ta.”
Ở kiếp trước, tôi quả thật đã một trận vì xấu hổ.
Nhưng giờ đây, trong mắt tôi chỉ có chàng trai tóc vàng hoe ở góc phòng.
Tôi nhìn thẳng vào , miệng mấp máy.
run rẩy thành tiếng, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Thấy tôi như vậy, nhíu mày, thở dài.
“ , sao cứ mít ướt thế nhỉ?”
Tôi bực mình.
cứ lải nhải ngừng, chắn hết tầm nhìn tôi.
Tôi dùng hết sức đẩy ra, bay thẳng vào lòng mà tôi đã đánh mất và tìm lại được.
“ ơi…”
“ ơi, vẫn sống, thật tốt quá …”
Lồng ngực nóng hổi, mùi nắng quen thuộc.
Tôi ôm chặt lấy , nức nở thành tiếng.
trong vòng tay tôi cứng đờ.
“… nhầm phải ?”
Mặt đỏ bừng đến tận mang tai.
3
“ , gọi ai hả?”
vang lên từ phía sau, mang theo mấy phần tức giận.
“Cái trò định dùng mấy nữa?”
phải, kiếp trước để khiến ghen, tôi đã ít tình thân mật với những chàng trai khác.
sẽ tức giận, sẽ qua loa dỗ dành tôi.
Chỉ , , đối tượng lại tên côn đồ mà khinh thường nhất.
Tôi ôm chặt Văn Dã, càng lúc càng to.
“ , ơi, thật sự vẫn sống…”
Tôi dám tin, tay tôi luồn vào trong áo , vội vã xác nhận lồng ngực có vết sẹo chí mạng từ kiếp trước .
Văn Dã bị hành động tôi dọa hết hồn.
“Mẹ nó, làm cái gì vậy!”
Tôi nức nở : “ cởi áo ra, em một chút đi.”
Mặt lập tức đỏ bừng.
“Lão tử đàng hoàng đấy nhé!”
Tôi càng dữ dội hơn.
“ , ơi em muốn , cầu xin em một chút…”
Hai tay lúng túng biết để đâu.
Cuối cùng, đành bất lực hạ thấp :
“Chờ… chờ ai , được ?”
Chứng kiến cảnh , ánh mắt lộ vẻ ghê tởm.
“ , giữa thanh thiên bạch nhật, thấy mất mặt à?”
“ , tôi sẽ dỗ nữa.”
, quay bỏ đi.
Đám đông lục tục giải tán.
4
“ , kịch diễn xong buông ra à?”
trên đỉnh đầu có chút giễu cợt.
Tôi chỉ lắc đầu, ôm chặt cổ nấc lên từng hồi.
“ buông, cả đời buông…”
năm mười tám tuổi chưa bị gãy chân, chưa bị trầm cảm.