Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/804ct2LVEI

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Ta trọng ngày sau khi Dung Dật được hạ táng.
Lời thỉnh cầu trước lúc lâm chung của Dung Dật đã khiến người trong huynh trưởng hắn bị đưa đến trang tử.
Dung Xuyên có lẽ đã tức điên lên. Ngày hắn tranh cãi dữ dội với ta.
Trong cơn giận dữ, hắn động thủ đánh ta.
Một cái tát của hắn khiến ta ngã xuống, đập góc bàn.
Khi mở mắt ra nữa, ta đã quay về bữa tiệc mùa xuân ngay sau khi vừa cập kê.
Sau bữa tiệc này, ta và Dung Xuyên định thân.
Ta siết chặt nắm đấm, nhìn về phía không xa.
Dung Xuyên thời niên thiếu đang nói chuyện với mấy vị công tử.
Hắn dung mạo tuấn tú, phong thái tiêu sái.
Nhưng khi ánh mắt của ta, mặt hắn lộ rõ sự không vui.
Hắn cau mày, ánh mắt nhìn ta đầy chán ghét.
Mấy vị công tử bên cạnh hắn “chậc chậc” tiếng, nhỏ giọng nói với hắn:
“Dung Xuyên, cái đuôi của ngươi lại đến kìa.”
“Nghe nói hôn sự của nhà họ Dung và nhà họ Vệ sắp được định rồi. Ngươi không là thật sự bị ép cưới ta đấy chứ?”
Cả kinh đều biết ta ái mộ Dung Xuyên nhiều năm. Ta suốt ngày lẽo đẽo theo sau hắn, quyết không gả cho ai khác ngoài hắn.
Nhưng Dung Xuyên lại không thích ta. Hắn chỉ vì hôn ước từ nhỏ mới bất đắc dĩ qua lại với ta.
Bây giờ bọn họ ta, dĩ nhiên theo thói quen nghĩ rằng ta đến đây là vì Dung Xuyên.
mặt của những người xung quanh đều mang vài phần khinh thường.
Dung Xuyên thì mất kiên nhẫn liếc ta một cái, lạnh lùng nói: “Ngươi đến làm gì? Vệ Cầm Tâm, ngươi đừng suốt ngày bám lấy ta được không!”
Những hình ảnh này giống hệt như kiếp trước.
Ta nhìn Dung Xuyên trước mặt, không nhịn được cười khẽ.
Kiếp trước sao ta lại mắt mù tâm mù, không nhìn ra sự chán ghét của hắn đối với ta?
Có lẽ là do ảnh hưởng từ nhỏ.
Phụ thân ta, Vệ Hầu gia, và phụ thân của Dung Xuyên, Dung Quốc công, là bạn bè chí cốt.
Từ trước khi chúng ta ra đời, họ đã hẹn ước sau này làm thông gia.
Dung Xuyên là Thế tử của Quốc công phủ, tương lai kế thừa tước vị. Hơn nữa con người hắn đoan chính, hành cũng chăm chỉ.
thân ta nói hắn là một nam nhân tốt, ta gả cho hắn nửa đời sau nhất định viên mãn.
Cứ như , ta và Dung Xuyên thanh mai trúc mã nhau lớn lên.
Trong ta chỉ có hắn, chỉ chờ sau khi cập kê là gả cho hắn làm thê tử.
Nhưng mãi đến sau khi thân, ta mới biết.
Trong Dung Xuyên sớm đã có người khác.
là thị nữ thiếp thân của hắn, Liễu Như Yên.
Liễu Như Yên đã cho hắn một tử.
Hắn cưng chiều ta đến tận xương tủy.
Vì ta, hắn không đoái hoài gì đến ta, chưa bao giờ chạm ta một .
Thậm chí mặc cho ta, một kẻ thân phận thiếp, chà đạp ta dưới chân.
2
Cuộc sống như , kiếp trước ta đã chịu đủ rồi.
Đời này, ta tuyệt đối không đi vết xe đổ nữa!
Ta liếc nhìn Dung Xuyên một cái, hờ hững mở miệng: “Ta không đến tìm ngươi.”
Dung Xuyên nghe , mày nhíu chặt.
Đây là tiên ta lạnh nhạt với hắn như , mặt hắn có chút nghi hoặc: “Ngươi lại giở trò gì nữa đây?”
Mấy vị công tử bên cạnh Dung Xuyên thì cười ồ lên hóng chuyện.
“Chắc là lạt mềm buộc chặt đây ?”
“Vệ cô nương vì muốn thu hút sự chú ý của Dung Thế tử đã có chiêu mới rồi sao?”
Dung Xuyên nghe lộ mặt “đã hiểu rõ”. Ánh mắt hắn nhìn ta thêm khinh thường.
“Vệ Cầm Tâm, ta không thích nữ nhân tâm cơ. Sau này đừng giở mấy trò vặt vãnh này nữa.”
Ta lười để ý đến hắn, bèn chuyển ánh mắt sang Dung Dật ở phía sau Dung Xuyên.
Dung Dật, tử của Dung Quốc công.
Hắn có dung mạo tinh xảo nhưng thần sắc lại u ám.
Khi ta nhìn, hắn cũng đang nhìn ta chằm chằm, giống như một con sói hoang nhỏ.
Phát hiện ánh mắt của ta, hắn hoảng hốt dời tầm mắt, lông mi cũng khẽ run rẩy.
Ta không nhịn được cười khẽ.
Tốt quá rồi, lại được gặp Dung Dật thời niên thiếu.
Dung Dật nhỏ hơn Dung Xuyên tuổi, bằng tuổi ta.
Tuy đều là đích tử của Quốc công phủ nhưng hắn và Dung Xuyên không một thân ra.
Hắn là do kế thất của Dung Quốc công , từ nhỏ đã không được sủng ái.
thân ruột của Dung Xuyên là nguyên phối của Dung Quốc công, hắn ra không lâu thì qua đời.
Để tìm người chăm sóc Dung Xuyên, Dung Quốc công đã chọn muội của nguyên phối phu nhân làm kế thê.
chính là thân ruột của Dung Dật, Tiểu Dung phu nhân.
Ngài ấy coi trọng tính tình thật thà, an phận của Tiểu Dung phu nhân.
Tiểu Dung phu nhân cũng không phụ sự kỳ vọng. Sau khi thân, bà đặt toàn bộ tâm tư lên người Dung Xuyên, coi hắn như con ruột thương yêu.
Thậm chí, ngay cả con ruột của bà ta là Dung Dật cũng bị xếp sau Dung Xuyên xa.
Cộng thêm việc Dung Quốc công sợ tử dã tâm cố ý lạnh nhạt hắn.
Lâu dần, phụ thân không thương, thân không yêu, đã nuôi dưỡng một Dung Dật trầm mặc, u uất và cô độc.
3
ta chợt hơi chua xót. Ta cất bước đi về phía Dung Dật.
Tốt quá, hắn vẫn chưa chết.
Dung Xuyên đang đứng ngay trước mặt Dung Dật.
ta đi tới, hắn nhíu mày chặt, mặt cũng thêm khinh thường.
Mấy vị công tử bên cạnh hắn cười nhạo:
“ nói không đến tìm Dung Thế tử? Đây không là vội vàng chạy tới rồi sao.”
“Chậc, xem ra là phát hiện lạt mềm buộc chặt không có tác dụng, không giả vờ nữa à?”
Dung Xuyên cười lạnh một tiếng. ta đi đến trước mặt hắn, hắn nhếch mép chế nhạo: “Ngươi cho dù có bám lấy ta nữa…”
Lời chưa dứt, ta đã lướt qua hắn, đi thẳng đến trước mặt Dung Dật.
Dung Dật tuy cũng mười lăm tuổi như ta nhưng vóc dáng đã cao lớn.
Chỉ là hắn luôn trầm mặc ít nói. Bất kể đi đến đâu, hắn cũng giống như một người hình, ít khi khiến người khác chú ý.
Ta ngẩng lên, nói với Dung Dật: “Ngươi tên là Dung Dật không?”
Lời Dung Xuyên sắp nói ra đột ngột im bặt. Hắn nhìn ta nói chuyện với Dung Dật, sắc mặt lập tức u ám.
Ta không nhìn hắn, tiếp tục nói với Dung Dật: “Nghe nói ngươi muốn võ? Cữu cữu của ta là tướng quân, võ nghệ cao cường. Ngươi có bằng bái người làm sư phụ không?”
Dung Dật trước mắt, ta đi tới, căng thẳng nắm chặt nắm đấm, toàn thân gồng lên nhìn ta.
Ta buồn cười phát hiện ra, tai hắn đang đỏ ửng lên từng chút một.
Dung Quốc công một đều đặt lên trưởng tử, không hề để tâm đến việc giáo dục tử Dung Dật.
Dung Dật từng nói với Tiểu Dung phu nhân rằng hắn muốn võ.
Nhưng Tiểu Dung phu nhân sợ Dung Quốc công không vui, mắng hắn một trận, không cho hắn luyện võ, không mời sư phụ dạy võ cho hắn.
Kiếp trước, không lâu sau khi ta và Dung Xuyên định thân, Dung Dật đã một mình lén lút đến Tây Bắc tòng quân.
Hắn lăn lộn từ tầng lớp dưới , tuy có sức mạnh nhưng không thông võ nghệ, thời gian ở quân doanh sống khổ sở.
Tòng quân mười năm, hắn vì để sống sót đã tự được võ nghệ qua thực chiến.
Nhưng cuối , tuy hắn lập số chiến công, vẫn vì bao năm qua chịu quá nhiều trọng thương chết nơi sa trường.
Nếu đời này hắn luyện võ nghệ cho tốt, có lẽ không vất vả như .
Cho dù sau này có tòng quân, dựa thiên phú của hắn, cũng có thể sống sót tốt hơn.
4
Dung Dật gật một cách cứng nhắc.
Hắn trông căng thẳng nhưng đôi mắt lại sáng lấp lánh. Có lẽ đã lâu không nói chuyện, giọng hắn có chút khàn khàn: “Ta đồng ý.”
Ta mỉm cười với hắn: “Được. Ngày mai ngươi đến phủ của ta, huynh trưởng của ta đưa ngươi đi tìm cữu cữu ta.”
Dung Dật gật với đôi mắt sáng rực, ta từ từ mỉm cười.
Sau không thèm nhìn Dung Xuyên lấy một cái, ta xoay người rời đi.
Phía sau, truyền đến giọng nói của đám công tử bên cạnh Dung Xuyên:
“Dung Thế tử, cái đuôi nhỏ của ngài này thật sự đã được cách thông minh hơn rồi, biết dùng cách này để thu hút sự chú ý của ngài.”
Dung Xuyên cười lạnh một tiếng, nói: “Mặc kệ ta. ta có giở trò gì đi nữa, ta cũng không thèm liếc mắt nhìn.”
Ngày hôm sau, Dung Dật theo hẹn đến phủ của ta xin gặp.
Triều đại này khá thoáng, không có quy củ nam nữ không thể gặp mặt.
Ta sai người đi gọi huynh trưởng về nhà, rồi đi gặp hắn.
Trên khuôn mặt tinh xảo của hắn có dấu tát đỏ ửng.
Ta siết chặt ngón tay, nhẹ giọng hỏi hắn: “Ai đánh?”
Dung Dật khẽ cười, u ám trên người tan biến, khuôn mặt tinh xảo đẹp đến chói mắt.
“Đa tạ Vệ cô nương quan tâm, ta không sao.”
Tuy hắn không nói, nhưng ta đã đoán được.
Là thân ruột của hắn, Tiểu Dung phu nhân, đã đánh.
Vị Tiểu Dung phu nhân này cả đời đều sống vì Dung Quốc công và Dung Xuyên.
Bà ta sợ nhất là khiến phụ tử họ không vui.
Vì , từ khi Dung Dật nhỏ, bà ta đã dạy hắn không được tranh giành với Dung Xuyên, không được chọc giận Dung Quốc công.
Bà ta luôn hy vọng Dung Dật có thể trưởng một người không tranh không giành, tầm thường danh.
Giống như Dung Dật của bao năm qua.
Chuyện ngày hôm qua có lẽ đã truyền đến Quốc công phủ.
Thêm Dung Dật lại muốn võ, Tiểu Dung phu nhân tức giận đã động thủ đánh hắn.
5
Kiếp trước, ngày ta và Dung Xuyên thân, hắn cả đêm không đến phòng của ta.
Sáng sớm hôm sau, Dung Dật tiên không nghe lời Tiểu Dung phu nhân, không làm một người hình nữa.
Hắn đã ra tay đánh nhau một trận tơi bời với Dung Xuyên.
Tiểu Dung phu nhân tức giận đến mức sai người đánh hắn mươi gậy, lại phạt hắn quỳ ở từ đường ba ngày ba đêm.
Bà dày vò hắn đến mất nửa cái mạng mới chịu thả ra.
Sau ngày , Dung Dật để lại một phong thư rồi đi tòng quân.
Về sau, mỗi ta và Dung Xuyên cãi nhau, Tiểu Dung phu nhân đều nhân lúc ta đến thỉnh an dày vò ta. Bà phạt ta chép “Nữ giới”, bảo ta rằng nữ nhân lấy phu quân làm trời.