Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
buổi chiều nọ, đang môn Mác sinh lớp.
cuộc gián đoạn bài giảng .
liếc mắt , đó là Đế .
tắt tiếng , coi gì tiếp tục .
tiết kết thúc, mới chậm rãi hái ong mật nhỏ xuống .
“Sao Tiểu Đế, nhiều . mới xong nên nãy giờ tắt chuông .”
“ , bây giờ mới ! nó choáng váng nhưng sống c.h.ế.t chịu viện!”
“ trường xin nghỉ nhưng duyệt!”
Giọng Đệ ở bên lo lắng, khiến khỏi lấy xa chút.
“Mẹ mắng , chê chăm sóc … , vô dụng …”
Rõ ràng cảm xúc chìm xuống.
Từ nhỏ giáo dục rằng đồ ăn ngon để ,
là cục vàng nhà là cục đất.
Mỗi phạm sai lầm, Vương Ngọc Hoa mắng nhường nhịn
Thậm chí “Ti” dùng để thu hút .
Bị thiên vị , thật đáng thương.
nghĩ kiếp , ác độc mắng là hung thủ g.i.ế.c liền cảm đáng tổn thương.
Kiếp , thường xuyên sinh , là bỏ dở tiết lái xe đưa viện hoặc là cầm bao lớn bao nhỏ thuốc bổ viện thăm .
Thăm nhân thể tay .
Huống chi là ruột bạn .
“Cậu đừng nóng vội, tìm thai ? Đây chính là thần dược, .”
che miệng, cố nén ý .
“Không , vẫn yên tâm, mau xem !”
“Được!”
Ngược xem, rốt cuộc thần dược chữa thế nào.
4
lái xe nhà , ăn thai và đang giường nghỉ ngơi.
về phía phòng bếp, bên hỗn độn.
bồn rửa chén đẫm máu, nồi đất dính đầy máu.
Bên là cục thịt nhăn nheo rõ là thứ gì.
Mùi tanh xông thẳng lên mũi
thật sự thể nhịn mà nôn thùng rác.
“Này , đừng nôn lung tung! Buồn nôn chết.”
“ , trì trệ bây giờ mới hoa cúc nguội !”
bịt miệng mũi, khuôn mặt nhăn nheo thì nôn .
chúng đánh thức nên từ phòng ngủ.
“Đặng ! Dựa mà chị nhà ? Cút ngoài!”
Cậu liền chỉ chửi ầm lên, tâm trạng kích động.
tự hỏi tại thái độ thù địch với .
Kiếp , đầu tiên Đế dẫn gặp bảo bối , ngại ngùng là chị .
Tuy rằng lớn lên thường xuyên chê xen việc khác nhưng chỉ cảm phiền phức bảo mặc kệ .
từng nổi giận .
“Ai u con đây, mau trở về nghỉ ngơi !”
Vương Ngọc Hoa vội vàng đỡ tay , sợ ngã.
“Xem thai thật hữu dụng, nhanh mà con tràn đầy sức sống ! Miệng thể phun mùi thơm nữa.”
cố gắng kìm nén sự nghi ngờ lòng, khinh thường .