Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bàn đang massage dừng lại. Tôi mở to mắt, lẳng lặng nhìn về phía Bùi Tự Chi, vẻ cậu ta có tủi thân: “Mạn Mạn, có phải chị ghét tôi không?”
Tôi nâng cằm cậu ta , không để ý cười cười: “Em trai, tại sao phải có ý nghĩ kỳ lạ như vậy? Đơn giản là liên thôi, sao có thể ghét hay thích được?”
Bùi Tự Chi sắp khóc rồi.
Cậu ta cắn môi, hốc mắt hồng hồng, thần sắc quật cường: “ tôi thích chị!”
Tôi cảm thấy có buồn cười, đánh giá cậu ta từ trên xuống dưới: “Thân phận có thể sẽ theo thời gian và hoàn cảnh lợi ích thì không, có lợi ích mới là sợi dây ràng buộc vững chắc nhất để duy trì mối quan hệ.”
“Bùi Tự Chi, tôi không cần yêu, cần ta bảo vệ lợi ích nhất quán, tôi có thể bách niên giai lão với anh.”
Cậu ta trầm mặc một lúc lâu, đột không không đuôi hỏi: “Có phải chị thích Tạ Từ không?”
Tôi ghét bỏ cực kỳ, lập tức lắc : “Không, tôi thích chính mình.”
Đại nữ chính yêu chính mình, con các nhân vật phụ mới có thể vì khốn đốn.
7
Bùi Tự Chi lại cảm thấy vui vẻ không thể giải thích được.
Cậu ta , cậu ta chính là người tôi thích, phù hợp với nguyên tắc lợi ích nhất quán, tôi nhất định sẽ bách niên giai lão.
Thật là không nên lời.
Tôi không rõ yêu Bùi Tự Chi dành cho tôi đến từ đâu tôi lại không hỏi cậu ta. Tôi cũng không có hứng thú nhất định phải biết, cũng lười hỏi nữa.
Lại vài ngày trôi qua tôi và Tạ Từ lại gặp nhau trong một bữa tiệc việc. Thật là xui xẻo, tôi quay bước . Anh ta lại nhanh chóng đuổi theo: “Mạn Mạn.”
Tôi dừng lại, ngoài cười trong lòng không vui chào hỏi: “Tổng giám đốc Tạ.”
Vẻ anh ta có cay đắng: “ ta tốt xấu gì cũng là mai trúc mã nhau lớn , anh rất tiếc vì chuyện lần trước…”
Tôi ngắt lời anh ta: “Đừng , nếu Tổng giám đốc Tạ không có chuyện gì khác, tôi trước.”
Dứt lời, tôi xoay người rời . Tạ Từ túm lấy tôi, hốc mắt đỏ bừng, cố chấp : “Nếu tất cả những gì cô ta đều là sự thật thì cuối anh cũng phát hiện người mình thích nhất là em, em có thể cho anh một cơ hội nữa không?”
Thật sự là ghê tởm đến cực điểm, khiến tôi buồn nôn. tôi không đổi sắc hất anh ta : “ Mạn Thư tôi chưa bao giờ thu hồi rác rưởi!
“Lúc trước là anh cố ý muốn từ với tôi, khư khư cố chấp cưới , tuy rằng lập trường của anh có khác, tôi thật sự rất khâm phục sự ngây thơi ng..u ng.ốc của anh.”
“Hiện tại xem , ngay cả sự ngây thơ ng..u ng..ốc anh cũng với không tới, anh chẳng qua là tên đàn khốn nạn vô liêm sỉ thôi.”
Tạ Từ tái và nhìn tôi rời trong tuyệt vọng. Không nghĩ tới chuyện này bị người quan tâm chụp lại, xông đề hot search.
Tuy rằng tốc độ phản ứng của thư ký rất nhanh, hot search rất nhanh được gỡ bỏ sự nhiệt thảo luận của cư dân mạng vẫn tăng vọt dị thường.
Có tin đồn rằng Tạ Từ ly , câu chuyện cổ tích cô bé Lọ Lem gả vào hào môn cuối tan thành bọt biển.
có tin đồn tôi là tiểu tam chen chân, đính với Bùi Tự Chi vẫn nhớ thương người người yêu cũ kết thật không biết xấu hổ.
đương cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, suốt đêm đăng vài câu hư hư thực thực Weiho, chứng tỏ tôi chen chân.
Lâm Tư Tư tức giận, trực tiếp khai đối thoại với cô ta trên Wechat.
[Bị hai kẻ cặn bã như các người dính vào, thật sự là xui xẻo. Một tiểu tam quỷ kế đa đoan leo người đàn thành , một tên khốn Thịnh Thế Bạch Liên Nam ngoại , nam tiện nữ xứng đôi đến cực điểm, hai kẻ tâm thần các người khóa chặt vào nhau cho tôi.]
Tiếp theo có người bới chuyện Tạ Từ uống đến xuất huyết dạ dày trong tiệc đính của tôi và cả chuyện đến ty tôi náo loạn.
Dư luận dần dần bắt chia làm hai phe. Một bên cảm thấy là tự làm tự chịu, môn không đăng hộ không đối sẽ có kết cục như thế này; một bên cảm thấy đáng thương, bị trai nhà giàu đùa bỡn. Lại là một trận ầm ĩ trên mạng.
8
Khi nội gọi tôi về nhà cũ vấn tội đúng lúc tôi đang ở một chỗ với Bùi Tự Chi. Cậu ta nhất quyết phải tôi.
Lúc tôi vào phòng làm việc của nội, Hữu ở đó. Hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội đả kích trào phúng tôi: “Ơ, người bận rộn nhà ta rốt cuộc cũng xuất hiện, khiến tôi chờ đợi nửa ngày, thật là phô trương.”
Tôi thản mở miệng: “Tôi bận rộn như vậy, không phải bởi vì ty có phế vật như chú sao? nội cả đời thông minh, tự lại sinh ngươi ng..u xuẩn như vậy.”
Hữu nổi giận, giơ muốn tát tôi: “Đồ con gái thối không có giáo dục…”
Bùi Tự Chi canh trước tôi, đẩy hắn : “Chú , lần sau trước khi động thủ tốt nhất nên suy nghĩ một xem trọng lượng của mình như thế nào. Mạn Thư không là người thừa kế nhà họ các người, là vợ sắp cưới của tôi, cho dù là thân phận nào cũng không phải là người chú có thể động, hiểu không?”