Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

4

Cố Tri Dã là người anh em tốt của Đoạn Hoài Xuyên, mỗi lần tụ họp anh đều có mặt, ít mỗi lần tôi đi theo đều có thể thấy bóng dáng anh.

Nhưng anh khác với Đoạn Hoài Xuyên, cạnh Đoạn Hoài Xuyên luôn có những cô gái khác nhau, tôi chỉ đến với tư cách thân của anh ta.

Cố Tri Dã thì khác, đến bây giờ tôi từng thấy một bóng hồng nào xuất hiện cạnh anh, kể cả những người mà Đoạn Hoài Xuyên thường đến và muốn tiếp cận anh cũng đều anh từ chối.

tôi cách đây không xa, với lại cũng đã uống rượu, Cố Tri Dã đề nghị đi bộ tôi , tôi đương nhiên đồng ý.

Tôi và Cố Tri Dã đi song song, kỹ thì thấy anh đẹp trai Đoạn Hoài Xuyên nhiều, chiều cao cũng nhỉnh Đoạn Hoài Xuyên phân.

Tôi nghĩ trước đây mình đúng là mắt mù mới ý đến Đoạn Hoài Xuyên, nghĩ đến những mà các dòng bình luận nói, cả người tôi không khỏi rùng mình.

Suốt đoạn đường, tôi và Cố Tri Dã không ai nói nào, đột nhiên một chiếc mô tô phóng như bay vụt qua cạnh tôi, tôi cũng Cố Tri Dã kéo mạnh vào lòng anh.

Tôi vẫn hết bàng hoàng thì đã nghe thấy tai là tiếng tim Cố Tri Dã đập mạnh mẽ và dứt khoát.

[Aaaaaaa! Cuối cùng cún con thâm trầm của chúng ta cũng được ôm rồi!]

[Cố Tri Dã, lần này chắc anh sướng muốn c.h.ế.t luôn quá! Mau chớp thời cơ mà chiếm lấy cô ấy!]

[Tôi tán thành, đừng cái tra nam khốn nạn kia hành hạ nữ chính nữa!]

Đây là lần “tiếp xúc” thân mật thứ hai giữa tôi và Cố Tri Dã , lồng n.g.ự.c anh rất rộng rãi, trên người luôn có một mùi gỗ tuyết tùng thoang thoảng, lạnh nhạt.

đợi tôi đẩy , Cố Tri Dã đã rất chừng mực kéo giãn khoảng cách giữa anh và tôi.

“Xin lỗi, lúc nãy vội quá.”

Đây là xin lỗi thứ N anh nói với tôi rồi, tôi không khỏi nghi ngờ chuyện các dòng bình luận nói anh thích tôi rốt cuộc là thật hay giả.

Anh tôi đến dưới lầu khu chung cư, Cố Tri Dã định đi thì điện thoại tôi reo lên.

Là Đoạn Hoài Xuyên gọi đến, tôi không muốn nghe lắm, nhưng tiếng chuông cứ liên tục reo mãi không dứt.

“Nghe đi, có lẽ cậu ta thật sự có việc gấp.”

Cố Tri Dã cũng thấy ai đang gọi đến.

“Đoạn Hoài Xuyên, cậu lại có chuyện gì thế?”

, tớ uống say rồi, đến đón tớ đi…”

Tôi lập tức nổi giận, đáng lẽ ngay từ lúc nãy khi anh ta gửi tin nhắn tôi là tôi đã số anh ta rồi!

kia thấy tôi không nói gì, Đoạn Hoài Xuyên cười một tiếng: “Vẫn giận à? , cậu yên tâm, tớ định sẽ không hết vận đào hoa của cậu đâu.”

“Ảnh chụp chung với Chu Chu trên bè của tớ cũng là phối hợp với cô ta diễn kịch thôi, không quá ba ngày tớ sẽ xóa bài, đến lúc tớ cũng sẽ đăng ảnh chụp chung của chúng ta lên được không?”

tôi chẳng rảnh lướt bè, dù anh ta có đăng tin chính thức gì thì cũng không liên quan đến tôi.

Tôi lạnh lùng nói: “Không liên quan đến tớ.”

Không biết câu nói này lại khiến anh ta liên tưởng đến điều gì khác, anh ta vậy mà cười càng vui vẻ : “Được rồi được rồi, đừng giận nữa, mai tớ qua đón cậu, bà nội nói nhớ cậu, đã chuẩn cậu rất nhiều đồ ăn cậu thích.”

Tôi nghe xong chỉ thấy ghê tởm, giờ tôi không muốn dính dáng gì đến anh ta nữa, lập tức cúp máy, sau tiện tay số anh ta luôn.

5

“Cô không đi đón cậu ta sao?”

Tôi hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Cố Tri Dã, nhấc chân định bước đi thì anh nắm lấy cổ tay.

Tôi quay người anh, nhưng không cảm xúc trong mắt anh: “Sao? Anh hy vọng tôi đi à?”

Tôi từng bước tiến lại gần anh, Cố Tri Dã này, rõ ràng là anh muốn tôi , vậy mà trên đường đi lại không nói một nào.

“Cô không thích cậu ta sao?”

Tôi thở dài một hơi, tôi xóa bỏ bài đăng trên hôm trước trước mặt Cố Tri Dã, anh giao diện Đoạn Hoài Xuyên.

“Tôi từng nói thích anh ta, đăng lên bè thật sự chỉ tránh tên đào hoa thối thôi.”

“Vậy tôi có là đào hoa thối không?”

Trong phút chốc, tôi những nói khó hiểu của Cố Tri Dã làm ngớ người.

Anh kéo tôi vào lòng, cúi đầu tôi, trong mắt là sự dịu dàng mà tôi từng thấy.

“Tôi hỏi, vậy tôi có là đào hoa thối không?”

Tôi nuốt nước bọt, lắc đầu.

Đào hoa thối là ông chú dầu mỡ xấu xí, miệng lúc nào cũng nói năng lung tung, Cố Tri Dã thế này thì đúng là vận đào hoa xịn sò rồi.

Thêm vào , đôi mắt đào hoa của anh càng làm anh đẹp .

Giây tiếp theo, tôi thấy anh cúi xuống hôn tôi, tôi không né tránh, vì ánh mắt anh quá đỗi nồng nhiệt.

Cộng thêm cồn đang quấy phá trong não, khiến tôi như thôi thúc làm gì với người đàn ông trước mặt mới thấy đủ.

Cố Tri Dã không ngờ tôi lại đáp lại anh, kinh ngạc một thoáng rồi anh hoàn hồn rồi lại, hôn càng sâu .

Hôn đến khi tôi không thở nổi thì anh mới chịu buông tôi , trong mắt đầy vẻ kiềm chế.

“Cố Tri Dã, có muốn đến em uống chén trà không?”

Tôi thở hổn hển, mắt mơ màng anh, miệng nói cái lý do vụng .

Anh không hề từ chối, kéo tôi đi thẳng lên lầu tôi, anh vội cả tôi.

6

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy trong tay Cố Tri Dã, mùi hương trong phòng và những thứ bừa bộn dưới sàn nhắc nhở tôi qua đã làm một chuyện hoang đường đến nhường nào!

Tôi đã ngủ với người anh em tốt của Đoạn Hoài Xuyên.

Trước mắt tôi lại xuất hiện các dòng bình luận.

[Có gì mà hội viên VIP như tôi không được chứ!]

[Tôi đã đến đây rồi, vậy mà vào đã thấy nữ chính tỉnh giấc rồi.]

[Trả tiền! Tôi muốn hoàn tiền!]

Tôi thử thoát khỏi tay Cố Tri Dã, nhưng không ngờ anh nhanh chóng tỉnh lại.

“Giang , em định ăn xong rồi phủi tay không chịu trách nhiệm sao?”

Mặc dù đúng là tôi muốn bỏ chạy, nhưng cũng không cần vạch trần tôi nhanh vậy chứ!

Tôi cười ngượng nghịu, định nói gì thì điện thoại lại reo, là tin nhắn từ Đoạn Hoài Xuyên, anh dùng số mới gửi tin nhắn đến.

[ , hôm đột nhiên có chút việc, không cậu được, ngoan nhé, cậu cứ ở ngày, đợi tớ tớ sẽ cậu tớ.]

[À đúng rồi! Nhớ gỡ số cũ của tớ nữa nhé.]

Tôi chỉ thấy ghê tởm, tôi cân nhắc có nên đổi số điện thoại không.

Tùy chỉnh
Danh sách chương