Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7: Lên Giường Rồi Còn Gọi Chú Ư

Tôi cười, lộ lúm đồng tiền nhỏ xinh.
“Nếu bà còn lợi dụng thân phận mẹ mà mắng bạn trai tôi, tôi không khách sáo đâu.”
Vì vệ sĩ không dám động tới mẹ, tôi đẩy bà từng bước ra khỏi biệt thự khoá cửa.
Quay , tôi vừa gặp ánh mắt sâu thẳm .
“Sao? Sao vậy?”
Anh buông mắt xuống, tránh ánh nhìn: “Không gì.”
đã đăng Weibo à?”
Tôi gật đầu: “ không nên che giấu, chúng ta không sai, giải thích rõ là được.”
“Dĩ nhiên, nếu quá ác ý thì anh phải dạy họ cách người.”
Cùng lúc đó, địa ốc bên Tống Thị bộc phát tin đồn vỡ nợ.
Mất đi sự hỗ trợ mấy anh hùng bàn phím, khu dịu .
Buổi tối, tắm, tôi dựa đầu giường lướt Weibo.
Trong số hot, phản cảm nổi bật.
“Giả chú cháu không hiểu sao người quá khích vậy? Người ta gì chú nhỏ bạn đâu (icon nháy mắt).”
Tôi mải mê lướt đến nỗi không biết đã ra khỏi phòng tắm lúc nào, điện thoại bị anh giật khỏi đặt lên tủ đầu giường.
“Anh gì vậy?!”
Tôi định giằng thì anh ghì chặt.
Anh tắt đèn ngủ cuối cùng, giọng trầm ấm bên tai:
“Yêu.”
câu hỏi tôi, anh dùng hành động trả lời thêm lần nữa.
áp trán vào trán tôi, mạnh mẽ hơn mọi .
“Anh phải sao đây, Miên Miên?”
Tôi run run:
“Hửm?”
“Muốn cứ thế này bóp c.h.ế.t .”
Ừm… Đàn ông lớn sống lâu mình hơi biến thái thường.
Tôi mở mắt định sắp c.h.ế.t thì anh nâng cằm tôi lên, ép tôi đáp nụ hôn.
“Miên Miên, yêu anh đi.”
Tôi mệt không muốn , anh vỗ nhẹ mặt, dịu dàng hỏi:
“Muốn cứ thế này đến sáng không?”
Hu hu hu, tôi ôm chặt cổ anh, giọng khàn vì khóc.
yêu anh…” Cuối cùng tên biến thái già nua kia hài lòng, buông tha.
Ngày hôm , tôi bảo vệ án tốt nghiệp đại học, cầu hôn tôi.
Buổi tối, tôi đứng ban công nhìn những drone bay thành tên tôi trên nền trời đen, xếp thành hình nhẫn kim cương khổng lồ.
Hoành tráng, phô trương, hơi sến.
Tôi phàn nàn với .
vừa nghỉ ngơi, thở hổn hển giải thích:
“Tổng giám đốc vậy để đập tan những lời đồn bất lợi về cô.”
“Bây giờ trên mạng người vẫn khăng khăng rằng quan hệ cô và ông không chính đáng.”
“Tổng giám đốc rầm rộ để chứng minh họ xem.”
Tôi lưỡng lự cố chuyển chủ đề: “Anh giúp anh ấy vậy…”
“Chắc anh ấy chịu đựng tính khí tốt lắm nhỉ?”
nhếch mép, tĩnh:
“Tổng giám đốc trả lương cứng tôi 150 ngàn mỗi tháng.”
“…”
Ừm, tôi hiểu .
mọi chuyện yên ắng, chỉ còn tôi và , anh lấy ra cặp nhẫn cưới.
Tôi để ý bên trong đều khắc chữ “RXM”.
Anh nhướn mày giải thích:
“Nhẫn anh khắc tên viết tắt, đại diện anh là .”
“Nhẫn khắc RXM, biểu thị mãi là chính mình.”
Anh anh bằng lòng ràng buộc nửa đời còn với tôi, nhưng không muốn cô gái 21 tôi bị trói buộc.
mặc vest may đo vừa vặn, nét nghiêm túc chưa từng .
Tôi bất giác nhớ cảnh anh nhặt tôi về nhà xưa.
Ngoại hình 27 và 17 gần không đổi.
Cách nhau mười , tôi anh thời niên thiếu.
17 chìa : “Cô bé, đồng ý về nhà với tôi không?”
27 quỳ gối trước mặt tôi: “Nguyễn Tinh Miên, đồng ý lấy anh chứ?”
Tôi mình mười trước, không do dự đặt vào lòng bàn anh.
Với niềm tin không bao giờ hối hận, tôi : “ đồng ý.”
(Hết)

Tùy chỉnh
Danh sách chương