Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

10.

Ngoài ra, tất cả những đây đều há hốc mồm.

Ca ta run rẩy : “Huynh cũng biết, đã thành thân rồi mà.”

bình tĩnh đáp: “Ta biết.”

Ta chợt cảm trái tim quay cuồng không bình tĩnh . Hắn kéo ta, một dòng nước ấm truyền bàn hắn qua, cuồn cuộn không ngừng, tựa có một sức mạnh gì tiến lòng ta.

Nếu hỏi ta phát hiện rung động với nam nhân lúc nào, hẳn chính là khoảnh khắc .

Thái Tử dùng ánh sắc bén về phía ta.

“Trước khi , có từng nghĩ tới chuyện gả cho hắn chưa?”

Ta dùng sức lắc đầu, “Thần thiếp chưa bao giờ nghĩ tới.”

Ta cảm giác nắm chặt hơn.

, ta thích nàng , thích lúc còn là thiếu niên rồi. Hơn nữa ta và Sở Doanh Doanh là thanh mai trúc mã, nếu một hai cứ phải ý kiến, cũng coi đang tự hoành đao đoạt ái.”

Nhiệt độ phòng giảm xuống một cách kì lạ.

Thái Tử đột nhiên cười: “ , quả nhiên ngươi giống hệt lời phụ hoàng , cứng cỏi , đúng là nhân tài hiếm .” Hắn đứng dậy, nắm chặt áo choàng.

“Nhưng đã là Thái Tử Phi của ta rồi.”

Ngụ ý, đây là đề không giải .

cũng dự liệu trước: “Hai họ không cần đổi đâu.”

Đáy tối sầm, tiếp tục: “ chẳng phải cũng là suy nghĩ của sao?”

Thái Tử hơi nheo : “Một nước cờ hiểm. Ngươi hiện đang nắm giữ mạng sống của mọi . Nhưng mà, hắn thông hiểu đủ thứ thi thư, văn tài võ giỏi, sao ta có ích kỉ giam cầm hắn thâm chứ?”

Thái Tử quay đầu, với ca ca: “Huynh tài ba hiếm có, giang sơn xã tắc cần nhân tài vậy. Cho dù thích huynh, ta cũng không nỡ để huynh c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn .”

Nghe thế, ta cảm lòng chua xót.

Thái Tử sự rất yêu ca ca, vậy cả đời ta phải cùng làm thế thân ư?

Ca ca chợt : “Tạ yêu thương, những ngày thần đã có mọi thứ rồi, đủ để thần ghi tạc cả đời. Nhưng là, thần cũng có một yêu cầu quá đáng.”

“Huynh đi.”

Ca ca về phía ta: “ nhỏ Doanh Doanh đã thông minh hơn , đọc đủ thứ kinh thư, tinh thông sử học, lúc cha dạy ta binh pháp còn thường xuyên nghe trộm, một nữ tử , thần cả gan một câu, đúng là ngàn dặm khó tìm.

Doanh Doanh là ruột của thần, với bản lĩnh của , thần sự không muốn để Doanh Doanh thâm đời, tựa đóa phù dung diễm lệ nhất, cuối cũng chỉ có lặng lẽ héo tàn. Thần sẽ rất đau lòng.”

Ta chỉ cảm đáy có thứ gì trào ra, không kiềm chế .

Ta cúi đầu, không dám ca ca.

Ca ca bất ngờ quỳ gối trên mặt đất.

Hắn dập đầu với Thái Tử mấy cái vang.

Tiếng bộp đang nện tim ta.

“Nếu có một phần lòng với thần, thần hy vọng, hòa ly với Doanh Doanh.”

Chung trà bên mép giường bị cánh áo của Thái Tử hất xuống mặt đất, vỡ vụn.

“Sở Chi Châu, huynh vứt hết mặt mũi của Hoàng gia đi đâu rồi?!”

Bầu không khí yên tĩnh đến mức đáng sợ, bảo vệ ta, đang lúc muốn nhào lên quỳ xuống cùng ca ca, nào ngờ phát hiện Thái Tử đột nhiên cúi , thẳng huynh .

Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, ta Thái Tử nắm lấy ca ca.

“Huynh cứ ỷ chuyện ta thích huynh.”

11.

Đêm , ta và ca ca đổi y phục cho nhau. Hắn ra khỏi , còn ta Thái Tử.

Ta tựa con chim nhỏ bị dọa, nơm nớp lo sợ, không biết Thái Tử rốt cuộc có hòa ly với không nữa.

Ta cũng không xác định, với gia thế của , cho dù ta là nữ nhi của đại học sĩ, nhưng sau khi hòa ly, hắn có không màng lời chế nhạo của thế tục để cưới ta hay không?

Tùy chỉnh
Danh sách chương