Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2.
Ngoài tôi ra, trong ký túc xá khác. Mọi lượt giới thiệu bản thân, ai cũng báo tên.
Bạn cùng phòng – Lâm Nhiên – trêu tôi: “ Yên, cậu nổi rồi, biết chưa?”
Tôi cầm điện thoại Lâm Nhiên xem thử – hóa ra đoạn video tôi bóng rổ đập trúng đầu đang lan truyền khắp vòng bạn bè.
Điểm nhấn chính là câu của anh chàng đã ném bóng vào tôi: “Bóng của ông chỉ nhắm vào gái đẹp, có ý kiến không?”
Lúc nghe trực tiếp tôi chẳng đặc biệt, giờ nghĩ lại cũng buồn ghê.
Lâm Nhiên ho nhẹ một , ghé tai tôi thầm: “Cậu với Cố Diên đang đồn có ‘phốt’ .”
“…”
“Vấn đề là… trước giờ trong trường ai cũng đồn Cố Diên thích chị gái cậu.”
“??”
…
Trưa tụi tôi chợp mắt một lát, sau tôi đi cùng Lâm Nhiên mua kem chống nắng để chuẩn cho quân sự.
Trên đường đi, Lâm Nhiên hỏi: “Ủa, tên chị cậu chữ mà tên cậu chỉ có hai chữ thôi?”
Tôi thản nhiên nhún vai: “Vì tên tôi là đặt đại thôi, tôi nghiện t.h.u.ố.c lá mà.”
Lâm Nhiên: “…”
vẻ cạn lời của cậu , tôi phá lên : “ đấy, tôi nghiện thuốc lắm luôn.”
Lâm Nhiên bỗng đứng khựng lại, nheo mắt tôi.
Tôi ngơ ngác: “ thế?”
Lâm Nhiên suýt xoa: “Tôi chợt phát hiện ra cậu lên cũng xinh ghê á. Bảo Cố Diên lại thế. Nhưng mà này, bỏ kính ra được không? Cái kính đang phong ấn nhan sắc cậu đấy. Cận bao nhiêu độ rồi?”
Tôi giơ tay ra hiệu số , rồi cùng Lâm Nhiên quét mã lấy xe đạp công cộng.
Bỗng có một nam sinh chạy tới, vẫy tay về xa và hét lớn: “Ê! Cố Diên! Nữ thần của cậu ở đây nè! Ha ha ha…”
“…”
Loại lời tưởng là khen mà nghe chua chát kiểu này, tôi cũng quen rồi.
hả hê sau vẫn chưa dứt lại có giọng một nam sinh khác, hơi gắt: “Cút đi!”
Lâm Nhiên ngoái lại : “Là Cố Diên.”
Tôi cũng nghe ra.
Đúng lúc này, điện thoại tôi đổ chuông – là Chỉ Ninh gọi.
“ đang ở ký túc xá chưa? Có đói không?”
“Tụi đang đi mua đồ. Nếu đói sẽ tự vào căn tin.”
Giọng tôi rất bình thản. Lâm Nhiên dường như nhận ra điều , liếc tôi một cái.
Chỉ Ninh chỉ ừ một , tôi cúp máy luôn.
Quay đầu lại Lâm Nhiên có vẻ muốn , tôi chỉ nhẹ, không giải thích .
Tôi không giống Chỉ Ninh – không thích kể chuyện nhà cho khác nghe.
3.
Ngày thứ hai chính thức bắt đầu quân sự.
Vừa hay ngày đầu tiên tôi đã viên gọi lên đứng đầu hàng.
Lý do là bạn gái đứng cạnh tôi không chịu khẩu hiệu.
Thầy hàng tụi tôi giọng nhỏ như muỗi, nên bắt cả hàng ra đứng đối với mọi .
viên quát: “Một! Hai! ! Bốn!”
đến khản cả cổ mới xong, tôi vừa quay về đội hình vô tình liếc …
[ – .]
🍀 bà yêu thương Follow kênh Cám tại FB: “Cam Sắc Cám” và “Đại Bản Danh Nhà Cám” nha 💗
là… Cố Diên ?
“Nghỉ!”
thầy vừa dứt, thân đang căng cứng của tôi như xẹp xuống một phát.
Lâm Nhiên đi lại gần, vẫy tay với ai xa.
Tôi theo hướng cậu chỉ – cậu đang chào một nam sinh.
đứng cạnh cậu ta, đúng là Cố Diên.
“ là anh hàng xóm nhà tớ – Vũ.” Lâm Nhiên giới thiệu.
Vũ bước tới, lướt qua Cố Diên rồi đi thẳng về tôi, ha hả: “ gái ơi, ngày đầu mà đã gọi lên bảng vàng rồi à? Không chịu khẩu hiệu à? Ngại quá hả?”
Tôi đáp tỉnh rụi: “Tôi có đấy.”
trước cả đám đông liền, đúng kiểu xã hội đen mất .
Vũ lại quay đầu ngoắc Cố Diên: “Nè, mau qua đây nè, gặp nữ thần mà ngại cái ?”
“…”
Loại đùa này sự không vui tí nào, được không?
Rõ ràng Cố Diên cũng vậy.
Anh ta đi tới, đá thẳng vào sau đầu gối Vũ một cú khiến cậu ta khuỵu xuống, mắng liên tiếp câu.
Tôi bật vì bộ dạng chật vật của Vũ.
Ngay sau , bên tai vang lên giọng của Cố Diên: “Đầu đau không?”
Tôi ngẩng đầu anh – lúc mới nhận ra, anh sự rất cao.
Tôi phải ngước lên mới rõ anh.
Tôi lắc đầu: “Không rồi.”
Lâm Nhiên “ủa” một : “Sáng nay cậu đầu u một cục, đụng vào là đau mà?”
“…”
Cố Diên khẽ ho một : “Xin lỗi.”
Từ hôm bóng anh ném trúng đầu đến giờ, đây là đầu tiên anh mở miệng xin lỗi tôi.
Tôi lại lắc đầu: “ mà, không đâu.”
…
Buổi trưa, tôi và Lâm Nhiên ra căn tin ăn cơm.
Vừa ngồi xuống ăn được miếng, trước tôi đã xuất hiện thêm hai ly trà sữa.
Tôi ngẩng đầu lên – Cố Diên đang cúi xuống tôi.
“Cho .”
“…”
Anh tôi nữa rồi quay đi mất.
Tôi liếc quanh – có kha khá trong căn tin đang về tôi.
Chắc là… tôi sự nổi rồi.
Mà đâu phải nhờ Chỉ Ninh.
Đây là đầu tiên.
“ phần của tôi chứ? Haha~”
Lâm Nhiên cầm một ly lên, không ngại ngần uống ngay.
“Ừm, ngon ghê, ít đường nữa, uống đi.”
Tôi cũng uống thử một ngụm – đúng là ngon .