Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mặt tôi đỏ bừng đến phát hoảng, không dám ngẩng đầu nhìn anh, chỉ thể vùi đầu ăn tiếp.
Thế nên… tôi bỏ lỡ ánh mắt Phó Linh Nhi.
Từ đêm , Phó Linh Nhi càng ít chuyện tôi, thậm chí chuyện gì cũng muốn tranh cao thấp.
Tôi thi đứng nhất, cô ta tôi gian lận.
Tôi đi chơi bạn, cô ta đồn tôi yêu sớm, khiến tôi bị mắng trận, ngay cả Phó Trảm Minh cũng lạnh nhạt tôi mấy ngày liền.
Ngay cả ăn vặt tôi thích nhất cũng bị cô ta bóp nát bấy.
Tôi tức giận đi tìm cô ta lý lẽ, cô ta lập tức quay sang méc , khóc mách:
“Con chỉ lo cho sức khỏe chị , không vì chị lại đánh con nữa, huhu, ơi con sợ quá.”
Tôi sững người luôn, cái tuổi đóng vai trà xanh hả?
Hừ, diễn hả? Ai không !
5
Tôi cũng khóc theo: “Huhu, từ nhỏ con sống trong cô nhi viện, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, viện trưởng dạy chúng con tôn trọng từng chút ăn, ăn vặt cũng là ăn . Con chỉ không hiểu vì em lại đập nát ăn con . ơi, con sai ? Vậy… con xin lỗi em nhé!”
Mắt rưng rưng, ôm tôi đầy xót xa.
Nhưng cuối cùng vẫn tịch thu hết ăn vặt tôi, cấm tôi lén ăn vụng nữa.
Tôi âm thầm vạch gạch to sổ thù hận Phó Linh Nhi – cái mối là không gỡ .
Từ , tôi và cô ta sáng ngầm đấu đá nhau suốt mấy năm. Mãi cho đến khi tôi đậu thủ khoa toàn tỉnh bước cấp ba, còn cô ta vì thành tích học dở ẹc nên nhờ “khả năng đặc biệt” trong nhà đưa , mối quan hệ tụi tôi thức bị đóng băng.
Lễ khai giảng, tôi lên sân khấu phát biểu tư cách là đại diện học sinh mới.
Dưới sân, nhóc đầu bù xù đứng ngay hàng đầu, chọt chọt tay Phó Linh Nhi.
“Nghe đây là chị mày à? Thủ khoa toàn tỉnh luôn hả? Còn mày thì , bao nhiêu điểm?”
Tôi đứng trên bục phát biểu, cách bọn họ chưa đến hai mét, nghe rõ rành rành từng chữ.
Mũi tẹt, mắt hí, ba lỗ tai đeo đầy, còn thêm mái ngắn bất đối xứng tưởng là phong cách.
Tôi sững người – từ đâu chui học sinh cá biệt vậy?
Trên đầu lại hiện loạt bình luận:
[Đây chẳng nam trong truyện à?]
[Không không , chỉ là người dẫn đường, nam xuất hiện cơ.]
[Má ơi, hiện thực hóa xong càng xấu! Toàn là nợ không!]
Tôi cũng muốn bị sét đánh.
Thứ trái dập méo mó như cũng làm nam á?
Tôi đọc diễn văn, để tâm đến nhóc đầu tổ quạ phía dưới.
Dù Phó Linh Nhi cũng là người nhà họ Phó, nếu sự theo đúng cốt truyện, người nhà chắc chắn sẽ đau lòng lắm.
Tôi còn đang phân vân nên can thiệp số phận người khác không, nhóc kia thò tay sờ váy Phó Linh Nhi.
“Mày là Linh Nhi không? Tên nghe hay ghê. Tao thấy mày thú vị hơn con ngốc trên kia nhiều. Cuối tuần đi xem phim tao không? Tao chỗ rạp phim tư nhân, không gian đẹp lắm.”
Tôi dù không thấy, nhưng đám bình luận rất tâm tường thuật trực tiếp cho tôi:
[Ối giời ơi, ranh con, lông còn chưa mọc đủ rủ gái đi rạp phim riêng.]
[Hắn ta định làm gì vậy? Đến lúc làm ăn gì không?]
[Chị em trên kia chắc mới gia nhập hội cà khịa à? Đám tay thành công , còn quay video làm kỷ niệm nữa cơ! đem đoạn clip tống tiền nữ , cuối cùng bị nam tay xử lý, cũng nhờ vậy tình cảm hai người dần dần tiến triển luôn ~]
Tôi như bị sét đánh đến cháy cả trong lẫn ngoài.
Cô ta mất mặt thì , nhưng tuyệt đối không thể để mất mặt nhà họ Phó!
Tôi đổi giọng, lớn tiếng micro:
“Cấp hai không là đích đến, chỉ là tiêu chuẩn để bắt đầu hành trình. Mong các bạn học sinh hãy chăm chỉ học tập, đừng yêu đương sớm, cũng nên tỉnh táo, đừng yêu đương đám những người xấu tính, luộm thuộm đầu bù rối.”
“Nếu không, khi các bạn gặp người định mệnh sự, sẽ chỉ thấy hối hận vì cái quá khứ đen tối !”
Cả hội trường chỉ người đầu bù rối – là Cao Nguyên.
Hắn ta phì búng nước bọt: “Má mày, mày bảo ai đầu bù rối đấy? Học giỏi thì ngon lành gì? cũng chỉ là loại bị người ta lên giường bỏ ! So em gái mày, mày còn kém xa, ông đây còn chẳng thèm!”
Tôi cố tình dí micro sát về phía hắn ta, câu mất dạy ấy lập tức đưa hắn ta thẳng đến phòng hiệu trưởng.
Cao Nguyên thành công nổi tiếng – là học sinh năm nhất nhập học bị ghi lỗi nặng, nổi đình nổi đám.
Mối quan hệ giữa tôi và Phó Linh Nhi – cũng tệ đến đỉnh điểm.