Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Hổ không cần một nấm mồ, nàng đã chôn sâu trong lòng ta – nơi ấm áp an yên nhất.
Ta không khóc, chỉ thấy phẫn nộ, chỉ thấy bi thương. Ta chỉ muốn tự tay giết chết tên tỷ phu kia, còn có kẻ phản bội đã hại chết nàng.
Ta đào rất lâu, rất lâu. Khi máu của ta nàng hòa nhau, ta mới dừng lại, dựng lên một nấm mộ.
Tô Mang đến. Cuối cùng họ cũng tìm thấy ta.
【Lão Quỷ: Hổ chết thật đúng lúc, bây giờ chẳng còn ai ngăn cản mấy con chân long này nữa. Loạn thế sắp bắt đầu , đưa hồn phách đến , đưa đến cho chúng ta!】
【Đại Quỷ: Haha, nàng ta còn chưa biết ai là kẻ phản bội. Chắc chắn nàng ta không thể ngờ chính là…】
【Tiểu Quỷ: Suỵt! Các ngươi nói xem, liệu nàng có thể thấy chúng ta không?】
Bình luận trên màn chắn đột nhiên dừng lại.
“Muội muội! Muội không sao là tốt ! Tay của muội…” vội vàng chạy đến, xé áo băng bó cho ta. Một kẻ vốn cứng rắn như hắn mà giờ lại khóc như mưa.
“Muội muội, Hổ … nàng ấy…” Tô Mang nhìn nấm mộ, ánh thoáng qua vẻ suy tư.
“Đại ca, nhị ca! Lên kinh thành đi, chúng ta đi đồ long!” Ta nở một nụ cười kiên quyết.
Chương 19
Mất đi kiềm chế của Hổ , vị huynh trưởng chân long của ta cuối cùng cũng không còn kỳ ràng buộc nào.
Họ phân chia địa bàn của tướng quân, còn ta chỉ giữ lại danh vị tướng quân mà thái tử đã ban, cùng đội quân trung thành cuối cùng của Bạch Thủy Trại.
cả lại đồng loạt ngỏ ý muốn cưới ta.
Ta không mang mệnh hậu, mà chỉ là tế phẩm giúp chân long đăng cơ, một “cát triệu tế thiên mệnh cách”. Giờ họ lại muốn cưới ta sao?
Bình luận trên màn chắn nói rằng họ đã sớm biết ta là tế phẩm, vậy rốt cuộc là muốn diễn trọn vở kịch này, hay thực có chút chân tình với ta?
Ta không phân biệt .
Nhưng ta cũng không thể từ chối, chỉ có thể kéo dài thời gian.
Ta không còn ngây thơ tin tưởng tình cảm của họ, rằng họ yêu ta mà không xuống tay khi đến thời khắc quyết định.
Thật may mắn!
Kiếp này, ta đã thay đổi cục diện, bốn vị tỷ phu kiềm chế lẫn nhau, nên không thể dấy lên chiến loạn khắp cả nước, vậy nên thiên vẫn chưa chìm cảnh binh đao.
Nhưng ba kẻ quỷ sau màn lại cần vô số linh hồn chết đi để làm nguyên liệu cho chúng.
Vậy nên, ta, cũng thiên này.
Ta phải giết sạch những chân long này, dù trong đó có cả Tô Mang.
“Nhị vị ca ca, chẳng lẽ các huynh quên mất ước định ban đầu của chúng ta? Hơn nữa, kinh thành vẫn còn ba con chân long khác, nếu các huynh cưới ta quá sớm, chẳng phải khiến họ liên thủ đối phó với sao? Không bằng để họ đấu đá trước, chúng ta kết giao với cả ba bên, ra tay sau.”
Những gì ta nói đều hợp tình hợp , người họ cũng đồng tình.
Điều quan trọng nhất là, hiện tại cả vẫn đang ngang tài ngang sức. Nếu trở mặt lúc này, chắc chắn không thể đấu lại ba chân long còn lại.
Chương 20
Vài ngày sau, thái tử chiếu, ra lệnh cho ta phải nhanh chóng chiếm lĩnh cửa ngõ kinh trước khi đại quân của thần vương gia đến.
Ta hiểu rõ, thời khắc “long tranh” cuối cùng cũng đã đến.
Chỉ cần có thể giam chân những con chân long này tại vùng kinh kỳ, đó là may mắn lớn cho bách tính thiên .
Chúng ta thuận lợi chiếm lĩnh cửa ngõ kinh, xây dựng phòng tuyến vững chắc, chỉnh đốn quân bị.
Cùng lúc đó, ta dẫn theo một vạn quân trở về kinh thành, ta muốn tận chứng kiến khoảnh khắc này, cũng muốn tự tay “đồ long”.
này trở về , ta gặp lại phụ , cũng gặp lại bốn vị tỷ tỷ đang mang theo nhiệm vụ riêng mà quay về.
Chúng ta vậy mà lại có thể đoàn tụ trong một tình cảnh như thế này.
“Con gái đáng thương của ta!” Phụ vừa thấy ta liền rơi nước .
Ta quỳ xuống bái lạy phụ , một bên lệ chảy không ngừng.
Phụ đã giấu ta từ nhỏ, không công khai tồn tại của ta, chỉ muốn che giấu vận mệnh “tế phẩm” đáng thương này.
Nhưng với ba quỷ sau màn kia, những chuyện này có thể giấu giếm sao?
Tứ tỷ vẫn thiết với ta như trước. Không giống với Nhị tỷ đã hoàn toàn tuyệt vọng, nàng vẫn yêu thích giúp thái tử xử mọi việc, vẫn muốn làm hậu duy nhất.
Nhị tỷ thì như đã chết tâm. Kể từ sau khi tướng quân chết, tỷ ấy bị vương gia cướp đi, cùng Đại tỷ chung một trượng phu. Giờ tỷ ấy lúc lãnh đạm với mọi thứ.
Đại tỷ thấy ta thì cười mật:
“Không ngờ muội muội út của chúng ta, giờ lại trở thành nhân tố quyết định thắng bại trong trận chiến chân long này.”
“Hôm nay là gia yến, tỷ muội ta vẫn còn phải đấu trí đấu dũng sao? Giả vờ hồ đồ không nói cho Thư Thư biết mệnh cách của muội ấy sao?”
Tam tỷ đã gả cho thần, nàng ta lạnh lùng quét nhìn Đại tỷ Tứ tỷ.
“Tam tỷ, nghe cứ như tỷ chỉ có tỷ là tốt nhất vậy. Lúc nhỏ cũng đâu thấy tỷ thương yêu muội ấy nhiều. Thái tử vốn là chính thống triều, có khí vận bảo hộ, chỉ có đi theo thái tử, muội ấy mới không gặp nguy hiểm.”
Tứ tỷ lập tức đáp trả, không chịu chút nào thua thiệt.
“Hahaha, cãi đi, cãi đi! Dù sao thì cũng chỉ là những con cờ mà thôi, thật buồn cười!”
Nhị tỷ bật cười quái dị, có lẽ tỷ ấy đã thực phát điên .
“Tất cả im miệng cho ta! Hôm nay là đầu tiên cả ta ngồi chung một bàn ăn cơm, ai cũng im lặng mà ăn cho ta!”
Cuối cùng, cha cũng nổi giận.
Trong bữa ăn, ông bỗng dưng bật khóc:
“Hahaha, rốt cuộc gia chúng ta đã tạo nghiệt gì, ai đang âm thầm hại cả chúng ta? Bốn nữ chân phượng, một nữ tế phẩm, kết quả vẫn là tan cửa nát, huynh đệ tương tàn!”
“Ông cũng câm miệng đi!”
ta đập bàn, cả phòng ngay lập tức im lặng.
“Làm cha mà khóc lóc sướt mướt như vậy, còn ra thể thống gì? Nữ nhi sinh ra đời, có rất nhiều chuyện vốn không do làm chủ, nhưng cũng là ruột thịt chí , ta không mong các con có thể giúp đỡ lẫn nhau, nhưng tuyệt đối không giúp kẻ ngoài hại chết người . Nếu chết nơi đất khách quê người, thì đừng trách ai khác!”
Bây giờ ta mới nhận ra, ta giống nhất.
Dù sao thì, một , một bàn cơm, vẫn là cùng chung một dòng máu.
Chương 21
Mọi chuyện diễn ra không như ta từng nghĩ, không có kiềm chế, không có đấu trí, không có mưu.
, Tô Mang, thần vương gia liên thủ, chọn giết thái tử trước tiên.
Không hợp sao?
Nhưng theo logic của ba con quỷ trên màn chắn, loại bỏ huyết mạch chính thống của triều thì thiên mới đại loạn, cộng thêm can của chúng, điều này hoàn toàn hợp .
Không còn chính thống, ai mạnh thì kẻ đó lên ngôi!
Với bốn người họ mà nói, cũng là quyết định hợp .
Tên vương gia từng hành ta tự nhiên không nương tay, hắn là vương gia ngoại tộc.
Tô Mang một nữa treo ngược thái tử lên Thái Cực Điện, dùng ống đồng rỗng rút máu hắn khi còn sống. Hắn còn đem tất cả quyến của thái tử, từ đế, tử đến phi tần, dùng ống đồng nối liền họ, để máu họ không ngừng chảy cơ thể thái tử, khiến hắn chậm rãi mất đi sống trong cơn đau đớn tận cùng.
Tô Mang lại một nữa mời ta đến quan sát cảnh hành quyết này. là thứ hắn phạm tội đại nghịch đạo, nhưng này, hắn không bắt ta phải ra tay.
Ba chân long còn lại im lặng rời đi, trong họ, Tô Mang tàn bạo điên cuồng, thì dễ trở thành kẻ thù chung của mọi người. Như vậy, ngày diệt vong của hắn cũng không còn xa.
Có lẽ, còn một do đáng sợ hơn!
Những chân long này đều không biết quy tắc “chân long tương tàn, sát hại đoạt vận”.
Vậy thì, Tô Mang chính là kẻ phản bội, hoặc có khi chính hắn là yêu quỷ đội lốt người.
Nhưng giết xong thái tử, Tô Mang lập tức rời kinh, quay về cửa ải, nhường lại kinh thành cho ba kẻ còn lại.
Tứ tỷ mất tích, nằm trong dự đoán của ta.
Chân phượng nhiều, có lợi. Bốn người họ, ai cũng có thể là kẻ ra tay.
đến tìm ta, vẻ mặt đầy lo âu. Hắn nói, người của hắn nhìn thấy chính Tô Mang đã bắt cóc tứ tỷ.
“Muội muội, ta biết muội vẫn luôn nghi ngờ, rốt cuộc ai là kẻ hại chết Hổ . Bây giờ xem ra, chính là Tô Mang. Thực ra, từ khi chúng ta còn là ăn mày, muội đã biết ai là chân long đúng không?”
Đối diện với câu hỏi của hắn, ta chỉ im lặng.
Tất cả chứng cứ đều chỉ ra, mọi chuyện đều do Tô Mang làm.
Hắn nhất định chính là yêu quỷ, bởi hắn biết nhiều hơn cứ ai.
“Muội muội, hắn cướp đi chân phượng tứ tỷ của muội, đủ để chứng minh hắn chỉ muốn ngai vàng, chứ không thật lòng yêu muội. Chúng ta nên hợp lực, đề phòng hắn mới .”
Ta thừa nhận hắn nói không sai, nhưng đội quân này là Hổ dùng mạng để giữ lại cho ta, ta không thể giao nó cho kỳ ai.
“Muội muội, ta khiến muội tin ta. Ta tạm thời liên thủ với vương gia, tập hợp quân đội để bảo vệ chính . Ta nhất định bảo vệ muội.”
rời đi, lòng ta quặn thắt.
Giờ ta không còn dám tin cứ ai, ngay cả hắn cũng vậy.
Đêm đó, thần chạy trốn.
Hắn muốn đi vòng qua thảo nguyên, rời xa kinh thành, tập hợp binh mã, khởi động loạn thế.
Ta dẫn quân đuổi theo, hắn là một trong những kẻ đã giết Hổ , là kẻ duy nhất ta có thể xác nhận chính là kẻ thù. Ta không thể bỏ qua hắn.
Người báo tin là tam tỷ, tỷ ấy đã ghi nhớ lời mẹ dặn.
Nhưng khi ta đuổi kịp, sắp bắt sống hắn thì—
Tô Mang ngờ dẫn quân chặn đường ta.