Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8pcs6iBct1

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9
Khi tôi tỉnh lại, mọi chuyện đã hạ màn.
Xuyên đang bế con tôi đứng bên cửa sổ, thì thầm điều gì đó.
Tôi lờ mờ nghe được vài câu:
“Kiếp trước chú không cứu được … Kiếp này coi bù lại phần nào. phải lớn lên thật vui vẻ nhé, mẹ đã khổ quá nhiều rồi…”
“ Xuyên… cảm ơn anh.”
Anh quay lại, bế đứa bé đi về phía tôi.
“Ảnh Gia Gia đi đến công ty rồi, mẹ cô Triệu Chí Cường đang cãi nhau bên ngoài.”
Anh kể cho tôi nghe, hôm qua Vương muốn Triệu Chí Cường khỏi bệnh viện nên đã sai Triệu Gia Quý lái xe đi gây tai nạn.
Bọn họ tưởng chiếc xe kia trông cũ, chắc chỉ phải đền vài nghìn. đó lại là Rolls-Royce Cullinan, giá bồi thường lên tới hơn hai mươi vạn.
Triệu Chí Cường suýt thì phát điên.
Ba mẹ hắn nghĩ không xảy ra chuyện, nên thèm mua bảo hiểm. Giờ đền tiền thì nhiều quá, hắn tính đến chuyện đòi tiền từ tôi.
May mà cảnh sát giao thông đến kịp, cuối chỉ phải trả tiền sửa xe bồi thường thời gian chờ đợi. Người giàu cũng để ý.
Đến bệnh viện, lại xảy ra vụ tráo con.
Hắn biết mẹ mình đã sinh thêm một đứa con trai cách đây bảy ngày, đến mức suýt thổ huyết.
Nghe tới đây, tâm trạng tôi tốt đến lạ.
Lại càng biết ơn Xuyên hơn.
Anh nhìn tôi:
“Phải là tôi cảm ơn cô mới đúng.”
Tôi hơi ngạc nhiên:
“Vì sao cơ?”
“Có cô đã quên, tôi thì không. Năm tôi mười bảy tuổi, ba mẹ mất, em gái mười tuổi bị lạc. Tôi quỳ trước ga tàu An Nam, chỉ cầu xin được một bữa ăn.”
Anh nhìn thẳng vào tôi:
“Cô đã cho tôi một nghìn tệ, còn mua cho tôi một tô mì, nói tôi đừng bỏ cuộc. Cô hỏi về em gái tôi, còn bảo tôi kể chi tiết, đó đăng lên mạng giúp tìm….”
Tôi sững người:
“Trời ơi, chuyện đó là mười hai năm trước rồi!”
Tôi suýt đã quên. Khi ấy thi xong đại học, tôi đi du lịch, kiếm được tiền đầu tiên nhờ cày thuê game, nên nghĩ việc thiện sẽ mang lại may mắn.
Thấy cậu bé tầm tuổi tôi đang quỳ thẳng người, tôi mủi lòng.
Nhiều người nói tôi bị lừa. Tôi cũng bận tâm.
Tôi còn đưa ảnh em gái anh vào nhóm game, nhờ người chia sẻ. Rồi cũng dần quên mất.
Không , việc thiện nhỏ ấy, lại trở thành hy vọng của cả kiếp này.
Xuyên tháo khẩu trang:
“Đúng vậy, đã mười hai năm rồi. Lúc đó tôi dùng tiền cô cho, đăng ký đi nghĩa vụ quân sự, cảnh sát vũ trang suốt mười một năm.
khi xuất ngũ, tôi bắt đầu nhận nấu ăn tại nhà, để tìm cô, tìm em gái tôi.”
Tôi nhìn anh:
“Anh đã tìm được em gái chưa?”
Anh gật đầu:
“Rồi. Tôi luôn đi tảo mộ cho con bé vào tiết Thanh Minh.”
…
Em gái anh đã mất.
Tôi khẽ hỏi:
“Thế chuyện anh cũng trọng sinh là sao?”
Anh chậm rãi kể:
“Kiếp trước, cô cũng từng thuê tôi đến nấu ăn. Tôi đã xác chắc chắn cô chính là ân nhân năm xưa.
đó, tôi thấy tin : cô nhảy lầu tự tử, còn nghe nói về những chuyện xảy ra với gia đình cô.”
“Trước đó, một đội của tôi nhặt được bé gái gần chết cóng trong thùng rác, do trời quá lạnh nên không cứu được.
Mãi hôm nay nhìn thấy cô bé, tôi mới biết: đó là con gái cô.”
“Tôi muốn giúp cô rửa sạch oan khuất. Rồi tôi ngủ một giấc – tỉnh lại, thấy cô gửi tôi tiền, còn nhờ tôi chăm con. Lúc đó tôi biết… cô cũng trọng sinh rồi.
Tôi rất vui. Cuối mọi thứ cũng có cơ hội lại.”
Tôi nhìn anh:
“Tôi cũng vui lắm.”
Bầu trời bên ngoài đã dần sáng.
Tôi nói với anh:
“Giúp tôi một việc. Tôi sẽ gửi anh tất cả video, còn trong nhà tôi có một lọ hoa màu đen trên bàn, trong đó có sữa – anh giúp tôi kiểm thành phần.
Ngoài ra, trong máy tính của tôi cũng có bản sao lưu các đoạn chat…”
Tôi nói cho anh toàn bộ kế hoạch của mình.
Tôi không muốn đợi . Ngay trong lúc ở cữ, tôi sẽ giải quyết cặp chó má kia, bắt hắn ra đi tay trắng!!
Xuyên gật đầu:
“Được.”
Anh trao đứa bé lại cho tôi, trước khi khỏi còn dừng chân quay lại:
“ à, không cũng thông minh ra phết đấy.”
Anh bật cười, rồi khỏi bệnh viện.
Tôi bĩu môi – sao hả?
Mười hai năm trước tôi cho một người xa lạ một số tiền lớn,
Mười hai năm tôi lại yêu một con súc sinh không bằng heo chó,
Thế là thành không thông minh à?
Tôi chỉ từng nghĩ, sống ngơ ngơ một chút, hay quên một chút, đừng tính toán quá, sẽ sống thoải mái hơn.
tôi nhận ra – nếu cứ vậy mãi, người ta sẽ tưởng mình là con ngu, sẽ mặc sức mà bắt nạt mình!
10
Cả nhà Triệu Chí Cường bước vào, Vương vẫn đang ôm đứa trẻ.
Tôi liếc mắt nhìn – đứa bé tôi từng coi con ruột mà nuôi nấng.
Vậy mà kiếp trước, khi tôi chết, nó lại còn thân thiết với Ảnh Gia Gia, một mụ mẹ kế…
Tôi còn chút yêu thương nào dành cho nó .
Triệu Chí Cường nhìn tôi:
“Tiểu Vân, mẹ anh cũng sinh một đứa, coi là anh trai của Tiểu Chiêu đi. Em đừng vì chuyện này mà giận.”
Vương cũng cười híp mắt, tiến đến gần:
“Đúng đó Tiểu Vân, này Tiểu Chiêu sẽ có anh trai bảo vệ rồi…”
“Anh trai?” – Tôi lạnh giọng cười khẩy – “Vai vế này hơi sai thì phải.”
Gương hai người thoáng chút xấu hổ – đúng rồi, nói ra thì đứa bé đó phải gọi Tiểu Chiêu là gái mới đúng.
“ năm, tháng sinh ra mà chú – Tiểu Chiêu không có cái ‘phúc’ ấy.”
Tôi nhìn thẳng vào Triệu Chí Cường:
“ ta ly hôn đi. Bố mẹ tôi cũng sắp tới rồi, tôi không muốn mọi thứ trở nên quá khó coi.”
Kiếp trước tôi bất chấp cha mẹ phản đối mà gả xa, hắn nói sẽ không để tôi hối hận…
Giờ thì sao? Tôi còn bận tâm đến diện .
Điều tôi muốn, là giữ mạng sống cho tôi con gái.
Hắn đột nhiên bật dậy, chỉ tay vào tôi hét:
“Chỉ vì mẹ tôi sinh thêm con mà cô đòi ly hôn?! Hứa Tiểu Vân, cô đúng là điên rồi!”
Lúc đó, cửa phòng mở ra.
Một cặp trung niên bước vào – chính là bố mẹ tôi.
Kiếp này được gặp lại họ, mắt tôi cay xè, cố gắng kìm nước mắt.
“Vân Vân, có chuyện gì vậy?”
Bố tôi tóc đã điểm bạc, nhìn quanh thấy cũng khó chịu ra .
Mẹ tôi không thèm để ý đến nhà họ Triệu, đặt túi đồ sang bên, dịu dàng nói với tôi:
“Mẹ mang đồ mới cho ngoại nè.”
Bà ôm lấy Tiểu Chiêu, ánh mắt tràn đầy yêu thương:
“Con bé này giống hệt con hồi nhỏ.”
Tiểu Chiêu cũng đưa tay ra với bà, nhìn thấy đã cười toe toét.
Mẹ tôi cưng nựng không :
“Cục vàng của bà ngoại, nhìn thấy bà là vui liền ha!”
Vương thấy đứa bé mới sinh đã thân thiết với bà ngoại, ánh mắt lộ rõ sự ghen .
Bà ta biết mẹ tôi xưa nay khinh thường nhà họ, nên cũng buồn giả vờ thân thiện .
“Đứa này là con thế?” – Bố tôi bỗng nhìn thấy đứa bé mà mẹ tôi đang ôm.
Tôi đáp dứt khoát:
“Mẹ con mới sinh mấy hôm trước.”
Bố mẹ tôi sững sờ nhìn cả nhà họ Triệu, trong mắt đầy phẫn nộ:
“Mấy người… đúng là không biết xấu hổ!!”
Có bố mẹ ở đây, tôi cũng không cần giả bộ :
“Bố, con muốn ly hôn với Triệu Chí Cường…”
Chỉ cần ở bọn họ thêm một ngày, tôi đã thấy buồn nôn.
Bố mẹ tôi thanh:
“Ly!!”
Tôi xúc động đến nghẹn ngào.
Đúng vậy, giữa ban ngày ban , bố tôi cũng có .
Tôi phải mạnh mẽ vì con gái mình!
Ông bố lên tiếng giọng đầy thuyết phục:
“Thưa ông bà thông gia, chuyện này có thương lượng. Nếu hai đứa nhỏ không muốn lo cho tôi thì tôi về quê cũng được. đứa bé này đã sinh ra rồi, là huyết mạch nhà họ Triệu, tôi không bỏ nó được…”
Bố tôi lập hỏi lại:
“Mấy người sinh con có hỏi ý kiến con gái tôi chưa?”
Bà mẹ tôi – Vương – trơ trẽn cãi lại:
“Chính là tại nó không ý! Tôi lớn tuổi mới có con, còn nó chỉ sinh con vô dụng thôi…”
“Bốp bốp bốp!”
Mẹ tôi xông lên, ấn đầu bà ta xuống mà tát tới tấp:
“Bà cũng là đồ vô dụng! Chính bà là thứ đồ vô dụng! Con gái tôi gái tôi không phải!!”
“Á á á á––”
Hiện trường lập hỗn loạn.
Triệu Chí Cường đột nhiên tiến lại, hắn giật một sợi tóc trên đầu con gái tôi, đó lao ra khỏi phòng.
Hôm nay hắn sinh nghi từ lâu rồi.
Dù gì thì cái gã đàn ông kia suốt ngày ra vào nhà, còn nấu cơm cho cô ta.
Gia Gia cũng từng nói hai người qua lại đã lâu.
Hắn bắt đầu nghi đứa trẻ không phải của mình.
Nếu Hứa Tiểu Vân ngoại tình thật…
Hắn nhất sẽ khiến cô ta chết không toàn thây!!
11
Con gái tôi òa khóc nức nở, mẹ tôi liền bước tới bế lấy bé.
Vương toan lao tới, bị bố tôi đá văng ra một cú.
Từ khi về hưu, bố tôi ngày nào cũng tập dục, xoay con quay, hít xà đơn, sức lực không hề nhỏ.
May mà bác sĩ y tá vào can thiệp, yêu cầu nhà họ Triệu khỏi phòng, bầu không khí mới dịu lại.
Tôi kể cho bố mẹ nghe giấc mơ kỳ lạ kia, cũng nói hết về việc Triệu Chí Cường ngoại tình, tôi có đủ bằng chứng.
Biết tôi phải chịu bao nhiêu ấm ức, mẹ tôi ôm tôi khóc run vì đau lòng.
Khi nhà họ Triệu quay lại phòng bệnh lần , tôi đã đi trung tâm dưỡng sinh.
Ba ngày liền, không một trong nhà họ Triệu tới thăm.
Triệu Chí Cường vẫn nghi đứa bé không phải con ruột, nên cứ đợi kết quả giám .
Ảnh Gia Gia có tới, bị từ chối không cho vào, hoàn toàn không gặp được tôi.
Còn Xuyên hôm ấy đã đến nhà tôi, lấy mẫu sữa trong bình hoa đen để giám chất gây mê, thời sắp xếp lại toàn bộ bằng chứng.
Anh đến trung tâm dưỡng sinh, ngồi đối diện tôi:
“, giờ gì?”
Tôi không do dự:
“Tôi thuê luật sư, kiện thẳng ra tòa!”
Tôi không muốn chờ đợi. Chờ thêm một ngày, tôi cũng thấy buồn nôn.
Chuyện bọn họ tổn thương tôi ở kiếp này vẫn chưa xảy ra, không có nghĩa là sẽ không.
Tôi sẽ không có cơ hội trọng sinh lần thứ hai.
Tôi muốn tranh thủ lúc mình còn là một sản phụ yếu thế, để cả hai bị mắng chửi khắp internet, để nếm mùi mạng xã hội nhấn chìm!
—
Khi vụ việc của Triệu Chí Cường Ảnh Gia Gia bị phanh phui, cả mạng xã hội bùng nổ.
Ảnh Gia Gia trước đó mới ký hợp với công ty lớn, ba ngày livestream đã thu về hàng triệu, được yêu thích nhờ vẻ ngoài xinh đẹp, tính cách vui tươi.
Không , cô ta lại có nói ra câu “Em hay vợ anh đẹp hơn?” trên giường người khác.
Cô ta lập phải đối với khoản tiền vi phạm hợp lên tới hàng triệu.
Trong khi đó, kết quả giám ADN cũng đã xong.
Triệu Chí Cường tìm đến tôi, tôi không gặp.
Tiểu Chiêu đích thực là con ruột của hắn, tôi chưa từng chuyển hộ khẩu, nên con bé được nhập khẩu về nhà mẹ đẻ tôi.
Nhà hàng của hắn bị dân mạng tẩy chay, hàng nghìn em lên tiếng bảo vệ tôi:
【Trả tiền lại cho cô ấy đi, đồ đàn ông phượng hoàng hút máu!】
【Mang thai còn bị bạn thân bỏ thuốc ngủ?! Đồ cặn bã! Internet phải cấm đám streamer rác rưởi này!】
【Còn dám nói không cần sính lễ không?!】
【Thời đại này, yêu chân thành là ngu dốt, muốn xây dựng gia đình là khờ khạo? em tỉnh lại đi, người ta đang dùng cả cuộc đời để cảnh tỉnh các cô đấy!】
【Tiền sính lễ phải để chính mình giữ! Đầu tư vào đàn ông để bị coi thường là tự rước khổ!】
【Đừng nâng đỡ mấy gã phượng hoàng, để thối rữa!】
【Cả nhà đáng sợ! Bà mẹ già rồi còn sinh con để con dâu nuôi? Đúng là biết tính toán!】