Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/40YU8WyGxF

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

5

Sau khi mọi người đi hết, tôi ngủ một giấc buổi trưa. Buổi tối ăn , lúc dọn dẹp rác, tôi phát hiện dưới ghế có một chiếc vạt.

Tôi nhặt lên rồi vội vàng tin cho Cố Dĩ Sâm. Cái túi đồ ăn ngoài kia tôi còn chưa kịp bóc, tiện tay nhét vào tủ.

“Anh quên vạt nhà em rồi.” Cố Dĩ Sâm nhanh chóng trả lời.

“Giờ anh qua lấy nhé?”

“Hôm nay không được, Tưởng Tư Nam đây ngủ lại.” Môi trường ký túc xá của cậu ấy không được lắm, phải thuê nhà ngoài.

Tôi đã đồng ý cậu ấy tạm thời nhà tôi. Cố Dĩ Sâm lại là thầy của cậu ấy. Nếu nó phát hiện tôi và thầy của cậu ấy có quan hệ mờ ám.

Thật rất ngại. Đối phương nhận được tin , im lặng rất lâu không trả lời. Ngay lúc tôi tưởng anh đã ngủ, WeChat đột nhiên liên tục báo tin . 【Cái thứ em mua quá rẻ, chất lượng không đâu.】

【Dễ hỏng, nói không chừng còn mắc bệnh.】

nhất là ném đi.】

Tôi đọc mà tim đập loạn xạ. Chuyện này leo thang hơi cao rồi đấy. Còn mắc bệnh ? Đây là đang nguyền rủa tôi sao?

Tôi gõ tin trả lời lia lịa. 【Không phải, hôm nay không được ăn anh ấm ức lớn ?】

【Sao trước đây không thấy anh keo kiệt đến thế?】

【Không sao, sợ hỏng thì dùng hai cái một lúc, hai cái không được thì ba cái.】

【Không cần anh phải bận tâm!】

Đối phương lại im lặng một lúc lâu. Ngay khi tôi nghĩ mọi chuyện đã kết thúc, Cố Dĩ Sâm lại trả lời. 【Dùng hai cái một lúc được, đúng là bé tí.】

【Không anh, một cái còn thấy chật.】

Cách một màn hình tôi vẫn cảm nhận được mỉa mai, khó chịu của anh.

anh tay to, nhưng đâu to đến mức này, và có cái gì mà phải mỉa mai nhau thế.

Tôi thấy anh cố tình gây tôi. Ban ngày làm ra cái vẻ đứng đắn khó ưa, giờ lại tới làm người khác thấy ghê tởm.

hiếu thắng tôi bùng lên ngay lập . 【Em không tin, trừ khi anh cho em .】

Tôi gửi , Cố Dĩ Sâm lại giả chết.

6

Tôi đi tắm chuẩn bị đi ngủ. Khi quay lại, điện thoại đột nhiên hiện lên lời mời gọi video. Cố Dĩ Sâm mắt ướt át, tựa vào đầu giường. Giọng anh khàn khàn.

“Em chắc chắn muốn sao? đâu phải chưa từng thấy.” Cái kiểu gì thế, làm ra vẻ thẹn thùng làm gì, chứ có phải cái gì không thể nhìn thấy đâu.

Tôi lườm anh một cái.

“Anh còn sao, em chỉ muốn vạch trần lời nói dối của anh thôi.”

“Em trông người sẽ mua hàng kém chất lượng sao?”

Khinh thường ai ?

Không tại sao, Cố Dĩ Sâm dường như nghĩ đến điều gì , vẻ đột nhiên trở kỳ lạ.

“Em đã dùng rồi?”

Tôi đành cứng họng nói.

“Dùng rồi chứ, chất lượng lắm.”

Vừa nói , tôi thấy rõ yết hầu Cố Dĩ Sâm cuộn lên. Ánh mắt anh đột nhiên trở âm trầm.

“Mới có chút thời gian mà em đã…”

“Em bây giờ dễ thỏa mãn đến sao?”

Tôi nghe không hiểu .

“Anh phiền phức vừa thôi, hay là anh mua rồi gửi cho em, em thử chất lượng đến mức nào?”

Ánh mắt Cố Dĩ Sâm đột nhiên trở quái dị.

“Anh mua, cho cậu ta dùng sao? Em coi anh là cái gì? Muốn thử thì anh tự thử.”

Tôi thấy anh thật vô lý.

“Đến lúc nào rồi mà còn nghĩ linh tinh. Sạch bách không còn một giọt canh nào rồi.” Nồi đã cọ rửa sạch sẽ. Còn muốn ăn, nằm mơ đi.

Tôi đầy bực bội, không nghĩ rằng trước đây nói chuyện anh ta lại mệt mỏi đến .

“Thôi đi, cứ thế nhé…”

Lời chưa nói hết, tôi thấy Cố Dĩ Sâm dùng một tay kéo cổ áo sơ mi. Dùng sức một cái, cởi phăng áo trên ra.

Sau , những ngón tay xương xẩu rõ ràng, nắm lấy mép quần ngủ. ngực săn chắc mạnh mẽ. bụng sáu múi rõ rệt. Đường nhân ngư ẩn hiện.

Khuôn đúng chuẩn thẩm mỹ của tôi, đang nhìn thẳng vào tôi. Giọng nói như yêu tinh mê hoặc.

“Em xác định không muốn thử sao?”

7

Tôi lau nước dãi khóe miệng, vừa định gật đầu thì nghe thấy bên ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng ồn ào.

gái thân yêu ơi, mau đến đây đi, cứu em .”

Tôi vội vàng giấu điện thoại vào chăn rồi bực bội bước ra ngoài.

“Làm gì đấy.”

nhất là phải có chuyện quan trọng đấy.”

Tưởng Tư Nam nhìn tôi ánh mắt lấp lánh như sao.

“Tuần sau em phải thi lại rồi, Cố sư bảo này chắc chắn thi, dạy em được không?”

Tôi liếc mắt nhìn. Phân tích Fourier giải phương trình vi phân riêng phần ?

Tưởng Tư Nam gãi đầu.

“Nhưng giờ này Cố sư chắc ngủ rồi chứ?”

Tôi buột miệng.

“Không, em cứ hỏi đi.”

Tưởng Tư Nam nghi hoặc nhìn tôi.

“Sao chắc chắn thế?”

Tôi chớp chớp mắt.

“Ờm, ý là, chắc là chưa ngủ đâu.”

em hỏi thử .”

Ba phút sau.

“Thầy Cố trả lời em rồi.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

rồi, về phòng ngủ đi.”

“Không có việc gì thì đừng làm phiền .”

Tôi vội vàng quay về phòng, lôi điện thoại ra, phát hiện Cố Dĩ Sâm đã mặc quần áo vào rồi. Thần sắc anh có chút thất vọng.

“Thôi, anh nghĩ vẫn là không .”

“Tiểu Tưởng vừa tin cho anh, em nói có phải cậu ta chuyện gì rồi không?”

Tôi không hiểu sao đạo đức của anh lại đột ngột trỗi dậy lúc này.

“Không thể nào.”

“Em đóng cửa mà, em ấy không thể nào phát hiện được.”

“Anh mau lên đi.” Đang đến đoạn gay cấn mà!!! Cố Dĩ Sâm nhìn tôi bằng ánh mắt nóng rực.

“Chúng ta làm thế này, em không thấy chột dạ sao?”

Tôi sờ sờ mũi, nói thật.

“Có chút.”

“Cho , em đã khóa cửa rồi.” Nếu bị Tưởng Tư Nam phát hiện tôi đang video call khỏa thân, thì nhục chừng nào?

Biểu cảm của Cố Dĩ Sâm đột nhiên có chút u oán.

“Thôi đi, anh vẫn không thể vượt qua rào cản tâm lý này.”

“Nửa đời này anh sống theo khuôn phép, chưa từng làm chuyện bại hoại thuần phong mỹ tục.” Cuộc gọi video đột ngột bị cắt. đến mức tôi dùng sức đấm hai cái xuống giường.

Tôi giận dữ tin cho anh. 【Bát đĩa chuẩn bị hết rồi, anh lại đổ cơm đi.】

【Anh còn là con người không?】

Màn hình nhanh chóng xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ.

lắm, anh lại dám chặn tôi!!!

Anh có gan đấy!

Không có phải vì quá lâu rồi chưa được chạm vào bụng.

Tôi đêm mơ mộng suốt cả đêm, thoải mái sờ soạng anh đến thỏa mãn mới thôi.

Sáng tỉnh dậy, nhìn chỗ trống bên cạnh trên giường lòng càng thêm trống rỗng.

Sau ngày hôm , tôi như bước vào thời kỳ mãn kinh, cả người bồn chồn không yên.

Tôi rủ cô bạn thân đi mua sắm, cố gắng xoa dịu tâm trạng. Nghe triệu chứng của tôi, Khương Sầm hiểu ra ngay.

“Cậu bị rối loạn nội tiết tố rồi ?”

“Dạo này tôi cặp một cậu sinh viên, cảm giác thể sắp phát triển lần hai luôn ấy.”

“Hay tôi giới thiệu cho cậu một người, đảm bảo hiệu quả ngay lập .”

Tôi lắc đầu.

“Cảm ơn, tôi xin kiếu.”

“Tôi đâu có khao khát đến mức .” Nhưng có một chuyện tôi khá tò mò.

“Cậu quen bạn trai từ lúc nào, sao không thấy rò rỉ tin gì thế?” Khương Sầm hơi ửng đỏ, cô ấy cầm cốc nước lên uống một ngụm như là cố tình che giấu.

“Mới đây thôi, đợi khi nào chín muồi sẽ giới thiệu cho cậu.”

Lúc ăn cơm, Khương Sầm cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, tỏa ra cái mùi chua lòm đặc trưng của bọn đang yêu.

Tôi chịu không nổi .

“Đến đây thôi, hôm khác hẹn tiếp.”

“Lần sau nhớ dắt cậu bạn trai nhí của cậu ra mắt nhé.”

9

Sau khi rời đi, tôi đi bộ về nhà. Đi đến ngã tư, tôi thấy một nam một nữ phía đối diện. Người phụ nữ khoác áo khoác của người đàn ông. Hai người tay tay,

trông rất thân mật.

Khuôn lạnh lùng của tôi cuối cùng rạng rỡ lên chút ít.

“Ồ, chẳng phải là Tưởng Tư Nam sao?”

“Lại dám lén lút yêu đương sau lưng tôi.” Máu hóng hớt nổi lên, lập khiến tôi quẳng hết khó chịu ra sau đầu, đi theo ngay lập . Hôm nay tôi mặc một bộ đồng phục Jk. tránh bị lộ ngực, tôi cố tình thắt vạt. Chính là chiếc vạt mà Cố Dĩ Sâm quên nhà tôi.

Tôi đi theo Tưởng Tư Nam vào trường, đến tận cửa phòng học. Trơ mắt nhìn hai người đi vào góc khuất, khuất sau đám đông. Ừm, hóa ra là bạn cùng lớp . Nhóc con, giấu kỹ thật.

Soi mói xuôi, tôi chuẩn bị rời đi. Nhưng vừa quay người, tôi lại thấy Cố Dĩ Sâm đang cầm án đi về phía này. Nếu bây giờ tôi bước ra, chắc chắn sẽ đụng anh.

Thông minh như tôi lập lẻn vào phòng học, đợi anh đi qua rồi ra sau.

Thế nhưng, không lâu sau, Cố Dĩ Sâm sải bước chân dài đi vào. Anh đứng trên bục , từ tốn đeo cặp kính gọng vàng lên. Sau xắn tay áo sơ mi lên, lộ một đoạn cánh tay săn chắc.

Ánh mắt sâu thẳm quét qua một lượt. Môi mỏng khẽ mở.

“Được rồi, các em, chúng ta bắt đầu vào học.” Đây là lần đầu tiên tôi thấy Cố Dĩ Sâm . Trước đây anh luôn nói rằng lên lớp là việc nghiêm túc, không cho tôi đến quấy phá. Giờ tôi mới hiểu, anh sợ tôi không nhịn được mà nhào đến đè anh ra đây.

Tôi phải thừa nhận.

lòng tôi lại bắt đầu rục rịch.

Thực rất muốn phá vỡ vẻ ngoài thanh cao lạnh lùng này của anh rồi từ từ làm anh dơ bẩn.

10Đến giờ giải lao, tôi lấy điện thoại ra. 【 vạt của anh, anh còn cần không?】

Tôi nghe thấy điện thoại của Cố Dĩ Sâm reo lên. Quả nhiên, anh đã bỏ tôi ra khỏi danh sách đen. Tôi cắn môi, máu nghịch ngợm nổi lên, gửi cho anh một tấm ảnh.

Trước khi ra khỏi nhà, tôi thấy váy Jk hơi ngắn. Cúi xuống thì không thể che được gì . Tôi tạo dáng gợi cảm, chụp ảnh lưu niệm.

Sau tôi thay một chiếc váy dài đến đầu gối. Cố Dĩ Sâm đang cầm cốc giữ nhiệt uống nước, cúi đầu liếc nhìn điện thoại, đột nhiên ho khan hai tiếng. như bị sặc.

Anh nhanh chóng nhìn quanh một vòng.

Xác nhận xung quanh không có ai, anh nửa che nửa giấu gõ chữ. 【Anh đang .】

【Xin em đừng gửi những thứ lung tung này.】

【Nếu không anh sẽ tố cáo em đấy.】

Mặc dù nói , tôi thấy rõ ràng, anh dí sát màn hình, hai ngón tay đặt lên kéo ra. Chắc chắn là đang phóng to ảnh.

Tôi tiếp tục . 【Em khá thích chiếc vạt này, hay em giữ lại dùng luôn nhé.】

【Buộc tay chắc là bền lắm đấy.】

【Chạy không thoát được, chỉ có thể mặc anh muốn làm gì thì làm.】

như anh đêm Thất Tịch năm ngoái ấy.】

Cố Dĩ Sâm mím môi, vành tai ửng đỏ. 【Em cứ muốn anh phải hủy hoại tay em mới cam lòng ?】

Anh gõ chữ quá tập trung, không Tưởng Tư Nam đã đứng bên cạnh anh từ lúc nào.

“Cố sư.” Cố Dĩ Sâm bị giật mình, anh nhanh chóng úp điện thoại xuống bục , nở một nụ cười.

“Tiểu Tưởng, em có việc gì không?”

Tưởng Tư Nam bị thái độ hòa nhã của Cố Dĩ Sâm làm cho giật mình. Cậu ta chưa bao giờ nghe Cố Dĩ Sâm nói chuyện giọng dịu dàng đến thế.

“Em muốn hỏi, hôm trước thầy em vẫn chưa hiểu lắm.”

Lần này, Cố Dĩ Sâm thể hiện kiên nhẫn chưa từng có.

Sau khi , anh vội vàng gõ chữ. 【Anh đang giờ học, có gì tan học nói sau.】

, anh muốn thử văn phòng sao?】

Cố Dĩ Sâm lại ho khan. 【Nói đùa gì thế?】

【Anh trông người sẽ làm chuyện bậy bạ em văn phòng ?】

Tùy chỉnh
Danh sách chương