Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi im lặng lúc, không biết nên trả lời thế nào. Hứa Ngôn đối xử tốt tôi, chúng tôi đều là những thiếu niên đang trải qua tuổi mới lớn, sao có không chút rung động được: “Tớ nghĩ… có là chút thôi?”
Cô ấy lặng im rồi : “Tớ hiểu rồi, tớ sẽ không đi đâu đâu. Tớ có sẽ đi du học, nhưng hết phải quen môi trường .”
Tôi ngập ngừng: “Vãn An, đây cậu từng bị trầm cảm phải không?”
Cô ấy mở to chút rồi đáp: “Cậu biết à? Không sao, tớ khỏe rồi, không phải lo cho tớ đâu.”
“Khỏe rồi sao?”
“Ừ.”
“Vậy sao đây cậu không tớ?”
“Tớ không muốn cậu lo lắng. Cậu tớ có giống người bị trầm cảm không?”
Tôi im lặng, đúng là không giống.
Tôi thở phào: “Thế tốt rồi. Nhớ giữ liên lạc tớ thường xuyên khi đi nhé!”
“Biết rồi, đừng lo……”
25
Cuối cùng chuyến đi có tôi Hứa Ngôn. Bố mẹ cậu ấy bận, bà Liễu hiền bảo bà già không muốn đi; bố mẹ tôi…
Mẹ tôi đầy ẩn : “Con gái, thích phải chủ động, hiểu chưa? Mẹ đang chờ tin vui từ con .”
Bố tôi : “Gì cơ? Sáng mai đi à? Đi luôn tối nay cho nóng!”
Tôi……
26
Chúng tôi đến khu du lịch ven biển, có bơi lội, ở nhà nghỉ, tối ăn đồ nướng.
Tôi Hứa Ngôn đặt hai phòng cạnh nhau.
Chúng tôi tới vào buổi chiều, sau đó chuẩn bị đồ rồi đi bơi.
Tôi thay đồ bơi ngoài, Hứa Ngôn đứng tôi như người mất hồn.
Tôi hơi buồn : “Sao vậy? Chưa người mặc đồ bơi lần nào à?”
Cậu ấy giật mình, vội quay mặt đi, tai đỏ bừng: “Chuyện gì chứ, đi thôi.”
Tôi bơi không giỏi, kiểu rơi xuống có c.h.ế.t đuối ấy.
Nhưng ít nhất tôi biết chút ít, có quẫy được chút.
Vì thế, tôi dám ở khu vực nông, không dám chỗ sâu.
Hứa Ngôn bảo sẽ dạy tôi, tôi hơi ngại.
Cậu ấy đứng mặt : “Bơi tới đây đi.”
Tôi đứng giữa hồ bơi, không xa lắm nên đồng ngay.
Tôi cúi đầu xuống bơi, vì mỗi lần ngẩng đầu lên chân lại không nổi.
Tôi cảm giác mình bơi lâu, dù Hứa Ngôn đứng gần đây, sao lại lâu thế?
Cuối cùng, tôi chạm vào bức tường cứng, tôi dùng sức chút rồi ngẩng đầu, mở , đối diện ánh ngạc nhiên của Hứa Ngôn, mặt tôi gần như chạm vào cậu, tôi đếm được cả lông mi cậu.
Tôi im lặng lúc, cúi đầu, vẫn đặt trên bụng cậu.
……
Tôi xấu hổ không biết thế nào, vội rút lại, ánh trêu đùa của Hứa Ngôn, tôi giận tím mặt: “Sao cậu lại chạy tới hồ vậy? Tớ nhớ cậu bảo đứng ngay mặt thôi ?”
[ – .]
Cậu ấy vô tội tôi: “Không phải tớ cậu chịu được, nên muốn tập thêm chút sao? Cậu xem, không phải cậu bơi sát bờ rồi sao?”
Cậu ấy bộ tủi thân: “Rõ ràng là cậu chiếm lợi của tớ , quát tớ nữa.”
Tôi: ……
27
Tôi bỏ qua không tranh cãi: “Được rồi, là lỗi của tớ.”
Hứa Ngôn: “Tớ muốn được đền bù.”
Tôi: “… lần chạm thôi , tớ không cố , cậu không phải con gái, đừng trò nữa, có người .”
Hứa Ngôn: “Cái gì? Đây là trong sáng của tớ!”
Tôi nhắm : “Được rồi được rồi, cậu gì tớ nghe !”
Ánh xảo quyệt của cậu lóe lên: “Vậy sao đây? Hay cậu đồng vợ tớ nhé?”
Tôi ngơ ngác cậu.
Cậu thúc giục: “Sao lại ngẩn thế? Nhanh lên, đồng đi, nếu không tớ sẽ bám theo cậu .”
Dù lời mạnh mẽ, tôi nhận cậu hơi không tự tin, cậu xoa mũi ngượng ngùng—đó là dấu hiệu khi căng thẳng.
“Nhanh trả lời đi!”
Tôi nhẹ: “Được rồi, đừng giục tớ. Ai tỏ tình phải có trình tự . Cậu chưa bao giờ theo đuổi tớ, thế này không lòng đâu!”
Cậu vội vàng: “Sao lại không theo đuổi? Cậu nhớ không? đây tớ luôn mua sáng cho cậu, rót cho cậu, đưa cậu đi viện, lần đó Tiết Vãn An không có ở đây, cậu đến cái kia do tớ mua băng…”
Tôi bịt miệng cậu, nhẹ, thầm: “Tớ biết rồi. Nếu đây là cái giá phải trả, tớ đồng nhé.”
28
Không biết tôi đồng có quá nhanh không, Hứa Ngôn dừng lại hai giây, lắp bắp: “… à? Cậu không được hối hận nhé.”
Tôi: …… !!!
Cậu ấy có vẻ ngây ngô, dần nở nụ : “Được rồi, cậu là nhất, bạn gái của anh đây.”
29
Tôi Hứa Ngôn chính thức quen nhau.
đầu tiên yêu nhau, anh không nắm tôi.
thứ hai, anh nắm tôi, hehe.
thứ ba, không hôn tôi, tôi tín hiệu rõ ràng rồi …
thứ tư, vẫn không hôn.
thứ năm, không hôn.
Khi chuẩn bị về, tôi phải chủ động!!
Hứa Ngôn đỏ mặt , ha ha ha!
tôi, chắc chắn không đỏ mặt đâu…
Cả kỳ nghỉ, tôi Hứa Ngôn dính chặt lấy nhau.
Tiết Vãn An báo tôi cô ngoài.
Cô hỏi tôi Hứa Ngôn thế nào.