Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8fJRuSoe81

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

6

Đầu óc quay cuồng.

Những chuyện cũ như thủy triều ập vào tâm trí, khiến đầu vốn căng như búa bổ của tôi càng đau đớn nứt .

Ở đầu dây bên kia, Cố Đình vẫn truy hỏi.

Tôi hoàn hồn, theo phản xạ đáp : “Anh ở đâu? , anh ngay bây giờ.”

Tôi nhớ anh quá.

Thật sự, rất anh ngay lúc này.

Đầu dây bên kia im bặt.

Tôi nghe thấy những tiếng trêu chọc xung quanh, có tôi không biết xấu hổ, có bảo tôi giở trò lạt mềm buộc chặt, có kẻ thì cười cợt hỏi Cố Đình có phải sốt ruột không.

Cuối cùng, Cố Đình gửi tôi địa .

Tôi chẳng kịp sửa soạn gì, vội vàng chạy đến.

Khi đến quán bar, nhóm của Cố Đình vẫn chưa tan. khi thấy sắc trắng bệch của tôi, anh , ngồi ở chính giữa, có hơi sững .

“Tần , mới mấy tháng không thôi , … sắp chết rồi à?”

Tôi không để tâm, mặc kệ ánh chế giễu của mọi tiến gần. Nhưng khi quen với ánh sáng mờ ảo, nhìn rõ gương của Cố Đình, cơn giận không thể diễn tả bằng lời dâng lên trong lòng tôi.

“Nốt ruồi lệ của anh đâu?”

Tôi đưa tay bóp lấy cằm anh , điên cuồng tìm kiếm trên gương anh .

Mới mấy tháng không .

Gương của Cố Đình khác rồi.

Khóe , sống mũi, và quan trọng hơn cả, nốt ruồi lệ ở đuôi anh , hệt của , cũng biến mất…

Anh không nữa!

Cố Đình hành động của tôi làm phát bực, đẩy mạnh tôi , giọng điệu thiếu kiên nhẫn: “ nốt ruồi đó xấu chết đi được, anh tẩy nó đi từ lâu rồi, giờ trông thuận hơn nhiều.”

Anh sờ lên mình, nụ cười đầy tự tin.

nhưng tôi đột nhiên như phát điên xông vào cào xé anh .

phép anh tẩy nó đi? Anh chẳng anh ấy chút nào nữa!”

Tôi khó khăn lắm mới tìm được anh ấy đến vậy, giờ Cố Đình phá hỏng. Tôi trút giận lên cả đàn ông trước , đứng dậy định bỏ đi thì cánh tay giữ chặt .

có ý gì? ? thằng tên đó à? Tần ! anh, thằng đó rốt cuộc ?”

Cố Đình cuối cùng cũng nhớ câu hỏi lúc trước, nghiêm giọng chất vấn.

đến can ngăn.

“Anh Cố, bớt giận, Tần chắc chắn giở trò lạt mềm buộc chặt thôi…”

“Đúng vậy, này chắc chắn không tồn tại đâu.”

Nghe thấy , sắc Cố Đình giãn , ánh nhìn tôi cũng có thêm vài phần khinh miệt, :

quay thì phải có chút thành ý, đừng có tùy tiện bịa thằng Trương , Vương nào đó, dùng thứ không tồn tại để lừa gạt anh…”

Cố Đình chưa hết câu.

Tôi vung tay tát thẳng vào anh .

Mười phần sức lực.

“Anh không tồn tại! không chết! Anh ấy không có!”

“Tần , phát điên ! bệnh à!”

7

Tôi đúng rất điên.

Nếu không được , có lẽ tôi biến thành thứ cặn bã, khối u của xã hội.

Tùy chỉnh
Danh sách chương