Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
tháng cứ thế trôi qua, tôi rời Hồng Kông, dẫn đoàn đi Tây An, Hà Nam, Ninh Hạ, dùng kiến thức của mình để truyền tải lịch sử đậm đà qua những câu chuyện huyền thoại cho từng du khách. Nhìn ánh say mê của họ trước lịch sử, tôi cảm thấy tự hào vô .
Trên đường đi, tôi thường được những tin nhắn mơ hồ, là những lời chúc đi đường bình an. Tôi của ai nhưng chưa bao hồi đáp.
Có người chia sẻ hình ảnh tôi lan truyền văn hóa lịch sử lên mạng, có nụ của tôi đã truyền cảm hứng cho họ, hoặc có là sự kính đối với dòng chảy lịch sử, tôi bỗng nổi tiếng trên mạng. Cả bố mẹ của bé gái tôi từng cứu lên tiếng, tôi được ca ngợi là nữ hướng dẫn viên xinh đẹp .
Tôi nghĩ rằng ước mơ thuở đầu của mình đang dần dần trở thành hiện thực, và đời tôi đã có những kế hoạch .
tiếp theo gặp lại Phó Từ là ở dưới khu nhà tôi, tôi vừa đi ăn với đồng nghiệp về.
“Uyển Uyển, lâu rồi không gặp!”
Tôi mỉm nhạt: “Ừm, nên này anh lại đến để chế giễu tôi à?”
đầu tiên tôi thấy Phó Từ bối rối, anh ta nắm chặt tay áo, lắc đầu nhưng môi vẫn mím chặt.
Anh ta gầy đi, không còn vẻ ngạo mạn trước.
Tôi định lướt qua để rời đi, nhưng bóng dáng cao lớn của anh ta chắn lối.
“Uyển Uyển, này anh đến là để xin lỗi. Lỗi đều là ở anh, anh đã không trân em. Cho đến khi nhìn thấy em trên màn hình, rạng rỡ và tự tin nhưng càng lúc càng xa anh, anh ra người anh yêu là em, anh không thể mất em.
“Anh đã dứt khoát chấm dứt với An Nhiên và những người phụ nữ khác, anh em!
“Em có thể trở về bên anh không? Anh sẵn lòng ủng hộ sự nghiệp của em, ước mơ của em. Anh thực sự không thể thiếu em.”
Tôi lùi lại vài bước, dưới ánh trăng thấy rõ vẻ mặt của Phó Từ lúc này. Anh ta đã không còn chút hào hoa xưa, khẩn cầu một cách đầy hèn mọn. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn vui đến rơi nước , không nhiều lời lao vào vòng tay anh ta.
Nhưng bây , mọi thứ đều không thể quay lại .
“Phó Từ, tôi thích hiện tại, không ai hay điều gì thay đổi. Chúng ta từng có những kỷ niệm đẹp, nhưng không thể nhau đi đến cuối đời.
“Có những tình yêu, đã lỡ là lỡ, không bao trở lại được . Xin anh tôn tôi, đừng đến .”
14
này, tôi không ngoảnh lại, bước thẳng về căn nhà của mình.
Phó Từ đã ký đơn ly hôn, tôi quay về Thượng Hải để hoàn tất các thủ tục. Việc chia tài sản giữa chúng tôi diễn ra bình thản hơn tôi tưởng.
Phó Từ để lại cho tôi 70% tài sản, nhưng tôi không . Tôi là người không ham muốn vật chất, và dù không còn tình yêu giữa tôi với Phó Từ, anh ta từng tôi vượt qua những đen tối .
Những điều đã qua, tôi không hận anh ta, nhưng chẳng muốn khó anh ta.
Bóng dáng của khứ cứ để chôn sâu vào hôm nay.
Vừa ra khỏi sân bay, tôi đã thấy một người ôm bó hoa đợi ở cửa đón.
“Anh sợ em không quay lại.”
“Tại sao?”
“ anh đã chờ đợi em!”
Hứa Dương trang trao bó hoa vào tay tôi.
“Uyển Uyển, em đã tự do rồi, anh có thể theo đuổi em được chứ?”
“Anh không ngại chuyện em đã từng ly hôn sao?”
“Anh là một người bình thường thôi. 32 tuổi, lương tháng 10 nghìn, ngoại hình bình thường, thu nhập bình thường, trí tuệ bình thường. Em có ngại không?”
Tôi bật , Hứa Dương cách mang đến cho tôi giá trị tinh thần. Nếu tôi tự hạ thấp bản thân, anh ấy chọn cách hạ mình xuống sâu hơn để tôi.
Một người đàn ông thế, tại sao tôi lại không thể mở lòng?
Tôi khoác tay anh ấy: “Đi thôi, bạn trai tương lai!”
15
Ánh của Hứa Dương là nơi tôi tìm thấy niềm hy vọng đã mất từ lâu. Thì ra , con người , đã chờ đợi tôi từ khi tôi đặt chân đến Hồng Kông.
vậy, tôi yêu Hồng Kông, quyết định bén rễ tại đây.
Trong trình học hỏi không ngừng, tôi phong phú bản thân. Hứa Dương, tôi đi khắp nơi tham quan bảo tàng, thưởng thức món ngon, ghi lại những khoảnh khắc quý giá của chúng tôi qua từng bức ảnh kỷ niệm.
Sau này, tôi trở thành đại sứ quảng bá của Hồng Kông, nhìn thấy áp phích của mình dán khắp các góc phố trong thành phố này, lòng tôi không khỏi dâng lên niềm tự hào. Thì ra, sự tuyệt vời của tôi không nằm trong người mình yêu, còn trong trái tim của nhiều người khác.
tiếp theo nghe tin về Phó Từ là qua một phỏng vấn. Thực ra tôi không quan tâm, nhưng sợ Hứa Dương để ý nên định chuyển kênh, nhưng anh ấy ngăn lại.
Người dẫn chương trình đang tò mò hỏi: “Chúc mừng anh trở thành một trong mười doanh nhân xuất sắc Thượng Hải! Trong giây phút đầy cảm xúc này, anh muốn chia sẻ với ai ?”
Phó Từ im lặng ba giây, sau đó ngẩng lên với ánh chất chứa nỗi buồn.
“Đã từng có, nhưng thì không còn .”
“Là một người rất quan với anh sao?”
“Phải, nhưng tôi đã đánh mất cô ấy. đây, cô ấy rất tốt, tôi không còn tư cách để phiền.”
Hứa Dương tắt tivi, không quên buông lời châm biếm.
“Đáng đời, không trân , cuối lại để anh nhặt được báu vật.”
Tôi bật , trước Phó Từ, Hứa Dương giống một kẻ nhỏ nhen, chẳng có chút khoan dung nào của một người thầy cả.
16
Sự nghiệp của Phó Từ không kéo dài được lâu, anh ta đã qua đời, do ung thư dạ dày.
Tôi tin này khi được một lá thư kỳ lạ.
“Uyển Uyển, xin lỗi thông báo tình trạng của anh theo cách này. Khi em đọc thư thì có anh đã không còn. Có đây là nghiệp báo; những ai phụ bạc chân tình đều không có kết cục tốt. Anh hiểu điều này muộn màng.
“ , anh xem em minh chứng cho sự thành công của anh, anh cố gắng cung cấp cho em mọi thứ tốt về vật chất. Anh lao vào việc, nhưng rồi dần dần anh ra nụ của em càng ít, khoảng cách giữa chúng ta càng xa. Có vẻ anh không còn em .
“Anh bắt đầu trống rỗng, tìm kiếm cảm giác được tôn thờ và thiết từ những người phụ nữ khác, nhưng khi nhìn kỹ lại, anh thấy bóng dáng của em trên người họ. Anh tưởng mình vui, nhưng không.
“Có đứa trẻ là cái cớ, là cái cớ cho sự phản bội của anh. Đến khi em rời đi, anh ra người tôi thực sự là em. Nhưng tiếc thay, khi hiểu ra thì đã muộn, chẳng còn cơ hội để quay lại.
“Anh nghĩ, khoảng thời gian hạnh phúc trong đời anh chính là những nghèo bình yên cách đây năm năm.
“Uyển Uyển, chúc em mọi điều tốt lành!”
Tôi cất lá thư, châm lửa đốt đi.
Chuẩn bị nguyên liệu, chờ đợi Hứa Dương tan về nhà.
Hai năm sau, tôi sinh con, gia đình ba người tràn đầy hạnh phúc.
đủ đầy bình yên khiến tôi mãn nguyện.
(Toàn văn hoàn.)