Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 11 + PN

Đại nở nụ cười bình yên giữa năm tháng tĩnh lặng.

Nhưng nếu ta đặt mình vào trí của đại , cuộc sống an ổn như thế, ta không thể chịu nổi chỉ một ngày.

Ta chẳng để tâm những lời đồn ngoài, chỉ một lòng lo liệu phủ Quốc , tuyển chọn lại hộ viện và ám vệ.

Toàn bộ hạ nhân đều do ta tự mình lựa chọn, chỉ trung thành với ta mà thôi.

Hôm ấy, tân đế mở tiệc khánh , ta cũng có tên trong danh sách khách mời.

Trong yến tiệc cung đình, chỗ ngồi của ta rất gần hoàng đế.

Tân đế liên tục nhìn về phía ta, còn hoàng cạnh hắn rõ ràng đối với ta vô cùng cảnh giác.

Tựa hồ tất cả mọi người đều cho , ta nhất định nhập cung, trở thành một trong những phi tần của tân đế.O Mai d.a.o Muoi

Ngay cả tân đế, cũng nghĩ như vậy.

Tiệc tàn, ta được cung nhân dẫn đến một cung điện.

Ta uống rượu Lê Hoa Bạch, say khướt, má nóng bừng bừng.

“Phu nhân, nô tỳ hầu người tắm rửa thay y phục.”

Phu nhân ư…

Là gọi ta ?

Thôi kệ, ta biết rõ dụng ý của tân đế đêm nay.

Ta không từ chối.

Trong lúc ta đang tắm rửa, tân đế đến.

Hắn cho lui toàn bộ cung nhân, trước mặt ta cởi long bào. Qua màn hơi nước mỏng manh, ta thấy trong hắn một loại dục vọng đáng sợ.

“Sở Nhị, đừng từ chối trẫm, được không?”

Nếu ta muốn từ chối, đã chẳng để cung nhân đưa ta đến đây.

Không bao lâu sau, nước b.ắ.n tung tóe.

Tân đế giống như một đứa trẻ đạt được điều mong muốn, hớn hở vô cùng.

31

Chuyện này cứ thế mà kéo dài đến tận lúc màn đêm buông xuống.

Tân đế lệnh cho người đốt pháo hoa, đích thân nắm ta, dẫn ta bước lầu cao để thưởng ngoạn.

Giây phút này, muôn vàn pháo hoa rực rỡ bày trước , dường như chỉ đưa là có thể chạm tới.O Mai d.a.o muoi

Tân đế sắp xếp mọi thứ chu toàn, lúc tình ý dâng trào, hắn vui vẻ : “Sở Nhị, trẫm phong nàng làm phi, có trẫm ở đây, không ai dám đàm tiếu nàng.”

Hắn tưởng những lời đồn đại ngoài đều là để mở đường cho ta tiến cung.

Quả nhiên, bất luận là nam nhân thế nào, vẫn luôn quá mức tự phụ.

Ta nâng , đầu ngón chạm nhẹ môi hắn, tinh nghịch chớp , “Hoàng thượng, ta có một món quà muốn tặng cho ngài.”

Tân đế hào hứng nhìn ta, nhưng khi ta dâng chứng cứ tham ô của các lão trong triều, hắn lập tức kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.

Ngay cả số bạc mà tam triều nguyên lão từng tiêu vào kỹ viện, ta cũng điều tra rõ rành rành.

Nhờ vào tài nguyên mà họ Tần cấp cho ta, ta có đủ ngân lượng để cài cắm tai khắp nơi trên cả nước.

“Hoàng thượng vừa mới đăng cơ, lúc này triều chính còn bộn bề trăm việc. Ta nghĩ, hoàng thượng chắc hẳn cũng muốn thiên thu vạn đại. Ta muốn lập một cơ quan giám sát, chỉ nghe lệnh của hoàng thượng mà hành sự. Cơ quan này gọi là ‘Cửu Tra Ty’, có quyền giám sát bách quan, không chịu sự can thiệp của Lục Bộ, thậm chí còn có thể tiên trảm tấu.”

Tân đế vẫn đang chìm trong kinh ngạc, còn ta đã nắm lấy hắn, cất giọng ngọt ngào nhưng đầy tính toán: “Hoàng thượng, người đã hứa với ta ban quyền lực cho ta. Ta không cầu vinh hoa phú quý, chỉ mong có thể giúp hoàng thượng chia sẻ lo toan.”

Để hắn nhanh chóng gật đầu đồng ý, ta chủ động tiến sát lại gần, giọng mang theo chút ám muội: “Những ta có thể dâng hoàng thượng, không chỉ đơn thuần là hoan ái giữa nam và nữ. Nhưng… nếu hoàng thượng muốn triệu kiến ta, ta cũng có thể nhập cung bất cứ lúc nào.”

Tân đế d.a.o động rồi.

Ánh hắn nhìn ta tràn đầy tò mò, “Sở Nhị, vì nàng lại khác hẳn những nữ nhân khác? Những tiểu thư danh môn đều mong được làm phi tần của trẫm.”

Ta thẳng thắn đáp: “Có lẽ vì ta không chịu nổi những ngày tháng vô . Cũng không thích chuyện đấu đá trong cung. Ta lo mình gi.ết sạch bọn họ mất.”

Ta không có hứng thú với chuyện làm một nữ nhân hiền lương đoan chính, cũng chẳng mảy may để tâm đến việc tranh sủng.

Tân đế: “……”

32

Sau khi Cửu Tra Ty được thành lập, ta trở thành mà văn võ bá quan ai nấy đều khiếp sợ.

Không còn ai dám dâng tấu đàn hặc ta – nữ quốc này nữa, ngay cả lão ngự sử lắm lời cũng phải ngậm miệng.

, dưới gầm trời này, chẳng có chuyện mà ta không tra được.

Chưa đầy nửa năm, ta đã nắm rõ từng bí mật lớn nhỏ của triều . như ai nuôi ngoại thất, ai tiểu thiếp trèo tường vụng trộm…

Hoàng đế vẫn thường xuyên triệu kiến ta.

Hắn dung mạo tuấn mỹ, dáng người cũng cực kỳ hoàn hảo, ta chẳng ngại thỉnh thoảng hẹn hò riêng với hắn.O mai muoi

Hôm nay, vừa kết thúc một trận hoan ái nồng nhiệt, hoàng đế đột nhiên ôm ta từ phía sau, ngăn ta tiếp tục mặc y phục. Hắn ghé sát tai ta, giọng khàn khàn lộ rõ sự mê hoặc: “Tối nay đừng xuất cung nữa, được không? Trẫm nghe dạo này ngự sử gặp nàng là tránh xa ba thước, nàng lại nắm được thóp của bọn họ rồi?”

Hoàng đế cũng là hiếu kỳ, hắn đặc biệt thích hóng hớt chuyện riêng tư của quần .

Ta liếc hắn một cái, đẩy hắn , sau đó chậm rãi mặc y phục, vẻ “mặc xong liền phủi sạch quan hệ”.

Ta cười nhạt: “Cũng chẳng có to tát… Chẳng qua là trưởng tử của Chương ngự sử không thể con, đứa con thứ một mình hầu hạ cả phòng. Còn Lạc ngự sử lại vô cùng ưu ái tiểu tư người.”

Hoàng đế hứng thú bừng bừng: “! tiếp đi! Trẫm thật không ngờ cuộc sống riêng của triều lại đặc sắc đến vậy.”

Ta nhìn sang chiếc đồng hồ cát trên án thư, từ chối thẳng thừng: “Hoàng thượng, còn có chính sự phải làm, lần sau lại kể chuyện thú cho ngài nghe.”

Hoàng đế tiếc nuối, nhưng hắn hiểu rõ con người ta, cũng biết cung không thể trói buộc trái tim ta.

Ngủ xong với hoàng đế, ta phủi m.ô.n.g rời đi.

Vừa xe ngựa, Cùi Nương đã đưa cho ta một bát thuốc, “Chủ tử, thuốc trợ thai, uống khi còn nóng đi ạ.”

Phải, ta một đứa con.

Quan hệ giữa ta và hoàng đế, vừa là quân , vừa là tình nhân.

Nhưng cả mối quan hệ này đều không đáng tin cậy.

Ta một sự ràng buộc sâu hơn – huyết thống.

Đến lúc đó, cho sau này hoàng đế thay lòng muốn lật đổ ta, ta vẫn còn con át chủ bài để đối kháng với hắn.

, ai ai cũng biết quan hệ giữa ta và hoàng đế không rõ ràng, con của ta nhất định là huyết mạch hoàng gia.

Thậm chí, có tạo phản, con trai ta cũng là người danh chính ngôn thuận…

Phiên ngoại: Kiếp trước.

Mối thù của phụ mẫu và đại đã được báo, nhưng ta vẫn chẳng cảm thấy vui vẻ .

họ thương ta mất hết người thân, ai nấy đều tận tình chăm sóc.

đầu gỗ, trong đầu hắn lúc nào cũng là những đạo lý cổ hủ.

Nào là làm người phải khiêm nhường lễ nghĩa, kiệm lo việc , hòa thuận với hàng xóm…

Chuyện đó còn đỡ, hắn lại rất thích tỏ vẻ thanh tao. Mỗi khi trời đổ tuyết, nhất định phải kéo ta đi ngắm, sau đó mặc cho gió lạnh Tây Bắc quất vào mặt, rồi đột nhiên cao hứng làm thơ vài bài mới chịu thôi.O mai Muoi

cưng chiều từng con vật trong , chưa bao giờ ăn thịt thỏ, còn răn dạy ta: “Thỏ con đáng yêu như vậy, có thể ăn nó chứ?”

Ta chẳng chẳng , nhân lúc hắn không để ý, liền nướng thỏ ăn ngay.

luôn thích giảng đạo lý với ta, mỗi lần hắn mở miệng, ta chỉ cảm thấy như có một hòa thượng lải nhải tai, phiền muốn ch.ết.

Nội trạch không có thiếp thất, mẹ chồng hiền , tuy không ham danh nhưng cũng chẳng phải sa đọa, mỗi tháng đều nộp đủ bổng lộc.

Trong người ngoài, ta là có phúc.

Nhưng vậy, ta vẫn cứ u uất mà ch.ết.

Trước lúc lìa đời, ta nghĩ: Nếu có thể làm lại một lần nữa, ta nhất định không để đại gả vào phủ Quốc , ta cũng tuyệt đối không sống cả đời .

Đại hương tiêu ngọc vẫn, mà ta… chẳng phải cũng đã uổng phí một đời hay ?

– Hết –

Tùy chỉnh
Danh sách chương