Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Thực , cái tên Liễu Y Y vốn không hề xa lạ tôi. gái út chủ tịch tập đoàn Liễu thị. Tôi, Lục Chỉ học chung cấp ba.

Ngay từ hồi đó, thích Lục Chỉ, tỏ tình anh không biết bao nhiêu lần.

Tốt nghiệp đại học, nhờ vả mối quan hệ gia đình để thẳng tập đoàn Lục thị, trở thành thư ký anh.

Lục Chỉ xưa nay vẫn luôn tỏ lạnh nhạt . giờ tôi mới hiểu, kẻ ngốc che mắt bấy lâu… chỉ có tôi. Một cơn buồn nôn nữa cuộn trào, khiến tôi không ngừng nôn khan.

Trong nhà vệ sinh, tôi gọi một cuộc điện thoại.

quyết định rồi, sẽ nước ngoài mọi người.”

“Tốt, tốt quá! Vậy để ba sắp xếp.” Giọng ba tôi đầu dây bên kia đầy kích động.

Buổi tối, tôi không về biệt thự Lục Chỉ mà lái xe căn hộ ba mẹ tặng tôi tròn mười tám.

Nhưng nửa đêm, tôi hơi ấm bất thường lưng làm cho tỉnh giấc. Tôi giật quay , dưới ánh trăng mờ ảo, tôi nhận đó Lục Chỉ.

Anh ôm trọn tôi lòng. Tôi cố nhích một chút, nhưng ngay giây anh áp sát . Cứ thế cho tôi dồn chân tường, không đường lui, cơn buồn ngủ tan biến.

Tôi Lục Chỉ thanh mai trúc mã. mẹ mang thai tôi được tám tháng thì gặp tai nạn xe, dẫn sinh non.

Vì vậy, từ nhỏ sức khỏe tôi không tốt, ngày nào phải uống thuốc, bộ vài bước thở dốc, ốm vặt liên miên. Tôi mong manh như một món đồ thủy tinh dễ vỡ, nên từ nhỏ chẳng ai muốn .

Tôi thường một ngồi cổng mẫu . Lục Chỉ xuất hiện chính lúc ấy.

“Sao cậu ngồi một đây? Cậu có muốn xe điện hay xích đu không…” Anh bắt đầu líu ríu không ngừng.

“Đừng ngồi nữa.” Anh chìa tay về phía tôi. Có lẽ vì sự nhiệt tình anh lay động, có lẽ vì tôi quá đơn.

Tôi giấu tình trạng sức khỏe , Lục Chỉ hết tất các trò trong khu vui mẫu . Chúng tôi cười đùa, chạy nhảy tung tăng.

Ngay tối hôm đó, tôi lên cơn sốt cao, nằm liệt giường tuần.

Lần , đặc biệt để ý tôi. Lục Chỉ định kéo tôi , ngăn anh . Bắt gặp ánh mắt có phần thất vọng Lục Chỉ, tôi cúi gằm mặt.

Không ngờ ngày hôm , anh mang một va li đồ mẫu rủ tôi .

Anh gọi những người bạn thân . Thế , những ngày tháng mẫu tôi trở nên rực rỡ hơn rất nhiều.

Từ đó trở , tôi anh như hình bóng.

Cấp một, cấp hai, cấp ba, chúng tôi đều học chung một . Mối quan hệ chúng tôi thân thiết mức ai biết.

Có người nói đùa: “ đâu có cậu, trong vòng ba mét chắc chắn có Lục Chỉ.”

2

Sáng hôm tỉnh dậy, Lục Chỉ rồi. Mở điện thoại, tôi nhận được tin nhắn báo anh công tác, khoảng một tuần.

Đúng lúc, tôi có việc cần làm.

Tôi về nhà một chuyến. Ba gọi riêng tôi nói chuyện: “Bảo bối, có phải cãi nhau Lục Chỉ không?”

Tôi im lặng mím môi, không đáp.

vì chuyện di dân à? Nếu muốn trong nước, ba mẹ tôn trọng quyết định . thằng nhóc nhà họ Lục, chặng đường vừa qua ba đều thấy , không nỡ chuyện bình thường.”

Tôi rúc lòng ba, khẽ nói: “Không có gì không nỡ . Một tháng nữa sẽ ba mẹ.”

Ba vỗ vai an ủi tôi: “Vậy thì một số giấy tờ di dân, lát nữa chú Trần giải quyết nốt nhé.”

Tôi “vâng” một tiếng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương