Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4foAuX92ez

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Được bao lâu rồi?”
“Bốn .”
Bốn .
Bốn , anh ta bắt đầu đề nghị ly hôn .
trình tự thời gian là:
Đình có thai — anh ta bắt đầu thuyết phục tôi ly hôn — anh ta ly hôn với tôi — anh ta đăng ký kết hôn với Đình.
Mọi thứ liên kết chặt chẽ.
Hoàn hảo không kẽ hở.
“Chúc mừng.”
Tôi nói.
“Gì cơ?”
“Chúc mừng anh sắp cha.”
Giọng tôi rất bình tĩnh.
“Dù anh cha được 6 năm rồi.”
“Tô …”
“Đừng gọi số này nữa.”
Tôi nói xong, cúp máy.
Rồi tôi đưa số anh ta vào danh sách chặn.
Buổi tối, mẹ tôi món sườn kho.
Đoá Đoá ăn đến miệng dính đầy dầu mỡ.
“Mẹ ơi, bao giờ ba mới đến thăm con?”
Tôi con bé.
“Ba bận lắm.”
“Bận gì ạ?”
“Bận… công việc.”
Đoá Đoá gật đầu, tiếp tục ăn sườn.
Mẹ tôi tôi cái, không nói gì.
Ăn xong, Đoá Đoá xem hoạt hình.
Mẹ kéo tôi vào bếp.
“ tìm con à?”
“Ừm.”
“ nói gì?”
“Nói Đình có thai rồi.”
Sắc mẹ tôi thay đổi.
“Khi nào?”
“Bốn .”
Mẹ tôi im lặng .
“ thuyết phục con ly hôn …”
“Đúng.” Tôi nói. “Anh ta rồi.”
Tay mẹ tôi siết .
“Thằng khốn.”
Bà nói từ.
Tôi không lên tiếng.
“ 380 ngàn thì ?”
“Vẫn trong tài khoản con.”
“ ?”
“Tên Đoá Đoá.”
Mẹ tôi thở phào nhẹ nhõm.
“May mà con giữ được đầu óc tỉnh táo.”
“Không con tỉnh táo.” Tôi nói. “Là vì anh ta quá vội.”
380 ngàn, không do dự.
Chuyển nhượng , cũng không chần chừ.
Vì anh ta , đứa con trong bụng Đình không thể chờ lâu.
anh ta cần nhanh.
Nhanh ly hôn, nhanh tái hôn, nhanh đứa bé danh phận.
Nên, cái gì anh ta cũng đồng ý.
anh ta tưởng tôi ngu.
Tưởng tôi sợ, đang thử lòng anh ta.
anh ta không , tôi đang giữ đường lui mình.
Nếu thật sự là ly hôn , tiền và sớm muộn gì cũng trả .
nếu không…
Tôi có sự đảm bảo.
“Giờ con tính ?” Mẹ hỏi.
“ .”
“ thôi à?”
“Ừ, thôi.”
Tôi ra ngoài cửa sổ.
“Mẹ, con 32 tuổi rồi, có công việc, có tiền tiết kiệm, có con gái.”
“Ly hôn thôi mà, có tận thế đâu.”
Mắt mẹ tôi đỏ hoe.
“Mẹ không xót vì con ly hôn.”
“Mẹ xót vì con bị lừa.”
Tôi nắm lấy tay bà.
“Không đâu.”
“Kẻ lừa gạt, rồi.”
3.
4.
tuần sau.
Mẹ chồng tôi đến.
Không đúng, gọi là mẹ chồng cũ.
Bà ta đứng cửa mẹ tôi, tay xách túi trái cây.
“ à.”
Giọng bà vẫn thân mật như .
“Mẹ bảo tôi tới thăm mẹ con con với Đoá Đoá.”
Tôi đứng chặn cửa, không nhúc nhích.
“Đoá Đoá không có ở đây.”
“Không có?” Bà ta sững . “ đâu rồi?”
“ học.”
“ tôi đợi.”
Bà định bước vào trong.
Tôi không vào.
“Có chuyện gì?”
Nụ cười trên bà ta khựng .
“ , con có thái độ gì ?”
“Thái độ bình thường.” Tôi nói. “Chúng tôi ly hôn rồi.”
“Thì ?” Giọng bà ta cao lên. “Tôi là bà nội Đoá Đoá!”
“Bà là bà nội Đoá Đoá.” Tôi nói. “Nhưng bà không là mẹ chồng tôi nữa.”
bà ta đỏ bừng.
“Tô , đừng được nước tới.”
“Chí Viễn nhất thời hồ đồ, cái Đình kia cứ quấn lấy , ?”
“ con không nghĩ chút?”
Tôi bà ta.
“Con nghĩ anh ta suốt tám năm.”
“Giờ, đến con nghĩ chính mình.”
Bà ta bị tôi chặn họng.
“Con…”
“Quyền nuôi Đoá Đoá là con.” Tôi ngắt lời. “Quyền thăm nom, mỗi hai lần. Nếu muốn gặp, hẹn .”
“Hẹn là gì?”
“Là gọi điện, xem con có thời gian hay không.”
“Tô !” Bà ta hét lên. “Đoá Đoá mang Trần! Là con cháu Trần chúng tôi!”
“Con bé gì là do tôi sinh con quyết định.”
Tôi nói.
“Giờ tôi thấy hối hận rồi.”
“ thế đó để mang Tô.”
bà ta tái nhợt.
“Cô dám!”
“Tại tôi không dám?”
Tôi thẳng vào bà ta.
“ Trần các , có gì đáng để tôi nể sợ?”
“ lừa tôi ly hôn là con trai bà.”
“ đăng ký kết hôn với phụ nữ khác là con trai bà.”
“ khiến ta có thai cũng là con trai bà.”
“ Trần các , có tư cách gì lên với tôi?”
Bà ta cứng họng, không nói được gì.
Bà ta đứng đó, khi đỏ khi trắng.
“Cô cứ đợi đấy.”
Bà ta ném câu, rồi quay bỏ .
Tôi đóng cửa .
Mẹ tôi từ trong phòng ngủ bước ra.
“Bà ta nói gì ?”