Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/zadKjiC5

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3 - Ngọn núi bí mật của học sinh nghèo

Tôi lôi từ trong túi hai viên kẹo đào, đưa cho cậu ấy: “Kỷ , cho cậu nè.”

Kỷ bóp nhẹ hai viên kẹo, hỏi: “ Giao Giao, họ nói cậu trồng đào đúng không?”

Tôi gật : “Cậu muốn ăn à? Lần về , mang cho cậu ít.”

“Không, ý tớ là… trồng đào tới tận đây học, chắc vất vả lắm nhỉ?”

Tôi chợt nhớ cảnh ba tôi ngồi trực thăng riêng bay quanh vườn đào, mất tận nửa tiếng, bèn gật .

Ánh Kỷ nhìn tôi bỗng trở nên đầy thương hại: “ Giao Giao, từ giờ tớ có một miếng bánh chiên, cậu có một miếng ăn.”

tôi sáng rực lên ngay tức khắc.

Cậu ấy đúng là một tốt!

tớ chẳng có làm ăn gì to tát cả, đây là tiền tiêu vặt của tớ, mười vạn, cậu cầm dùng trước đi.”

Mười vạn… tiền tiêu vặt?

Đúng là “không có gì to tát” thật.

Lần này tới lượt tôi nhìn cậu ấy với ánh thương hại.

… cậu ấy thật sự rất chân thành.

Ừm, chân thành đối đãi, sẵn sàng giúp đỡ.

Ba ơi, có thể tự kết .

lần này, một đã tự tìm đến với rồi.

6

Từ khi tôi trở thành với Kỷ ,Bên cạnh tôi bắt có nhiều cô gái xuất hiện hơn.

Trong , Tử Hàm là đến tìm tôi thường xuyên nhất.

Chính là cô bé cô ấy rất hay đến trường để phàn nàn.

“Thưa cô, tại sao gái tôi — Tử Hàm — không ngồi cạnh bục giảng?”

Tử Hàm à, chỗ bên bục giảng thường xếp cho những học sinh hơi nghịch ngợm.”

sao? Giáo viên phải đối xử công bằng, không phân biệt đặc biệt hay không đặc biệt!”

“Thưa cô, tại sao Tử Hàm tôi không lên bảng chép lòng Xuất Sư Biểu?”

Tử Hàm, vì Tử Hàm học bài .”

học sao? Giáo viên phải có đạo đức nghề nghiệp, không coi thường học sinh bài!”

Tử Hàm tính cách rất giống — nói nhiều, hay cãi, logic cứ kỳ quặc nào ấy.

Giao Giao, đồ nghèo kiết xác, cậu dựa vào cái gì dám đứng cạnh anh Kỷ?”

“Tôi và anh ấy là thanh mai trúc mã, cậu có biết ‘thanh mai trúc mã’ là gì không?”

Tôi lắc :

“Không biết, tôi biết xuân trúc và mai mã.”

Giao Giao!” — Tử Hàm hét to đến mức như muốn nổ tung màng nhĩ.

“Cậu đang chửi tôi đúng không?! Tôi có đấy nhé!”

Cô ấy đi đôi giày Adidas mũi vỏ sò, có thắt nơ, giậm chân liên tục vì tức giận.

“Cậu đừng có mơ tưởng! Giao Giao! Trái tim của anh Kỷ mãi mãi là của tôi!”

“Cứ chờ !”

Tôi chỉ lắc , thấy Tử Hàm đỏ hoe vì tức,Muốn nói gì , cuối cùng lại nuốt lời trở về.

Trái tim của Kỷ chắc là của cậu, chắc chắn về… bánh chiên.

Trận mưa rào mùa hè đổ xuống bất ngờ, vừa to vừa dồn dập.

Buổi tối, có một nam sinh tới lớp, truyền lời cho tôi:

“Giờ tự học, cậu cửa trường nhé.”

“Kỷ gọi cậu.”

Nói xong, cậu ta chạy biến, chẳng cho tôi cơ hội hỏi thêm câu nào.

Tôi thấy có gì lạ lạ, không giống phong cách của Kỷ chút nào.

, tôi cẩn thận mang theo một cây dù cán dài, đi về phía cửa trường.

Mưa càng lúc càng nặng hạt, đèn ngoài cửa bị hắt nước, nhấp nháy rồi tắt hẳn.

Trong bóng tối, tôi lờ mờ thấy ba tên vàng đứng vây thành một vòng tròn.

“Cô gái, chuyện nhờ anh dạy dỗ học của , anh có ghi âm lại rồi nhé.”

“Nếu đoạn ghi âm này lộ ngoài, còn có chỗ đứng trong trường không?”

“Ngoan ngoãn đưa thêm cho anh ít tiền đi.”

“Không … để anh vui vẻ một chút .”

“Da mịn này, anh còn sờ qua bao giờ.”

“Mấy… mấy dám à?! Nếu tôi có mệnh hệ gì, tôi sẽ không bỏ qua cho các đâu!”

Tuy nhìn không rõ mặt, chỉ nghe giọng là tôi đã nhận đang bị vây chính là Tử Hàm.

Thấy một tên đang kéo áo cô ấy, tôi cầm dù lao thẳng vào.

Cán dù bằng sắt quất mạnh vào mặt một tên vàng,Ngay lập tức để lại một vết đỏ hằn sâu trên má hắn.

Tên ôm mặt kêu đau, nhảy dựng lên như bị giẫm trúng đuôi.

nhỏ chết tiệt! Mày từ đâu chui hả?!”

“Anh ! Đập nó cho tao!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương