Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
(100% truyện trên web truyenne là ăn cắp về đổi tên nhé mn ơi, mn cứ tìm văn án trên gg là sẽ ra nhà dịch gốc)
“Vừa rồi hắn lại ra nhẫn kim cương, gì xảy ra sau đó, em đã biết rồi đấy.”
“Nếu hắn càng nhiều, giá trị vật phẩm càng lớn, thì cái giá em phải cũng càng lớn, đến mức không chết không dừng.”
Lâm Hiểu Manh toàn run rẩy, lần này thực sự là bị dọa sợ: “Vậy, vậy em phải sao?”
“Sư Thái, chị, hai người nhất định phải cứu em.”
Linh Tố Sư Thái nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt sâu thẳm:
“Thanh Vu, em hẳn đã sớm nhận ra đó là Bút, đến tìm ta cũng không phải chỉ nghe một câu chứ?”
Tôi gật đầu: “Lục Hàng là dân mỹ thuật, hắn đã hiện ra công của Bút, chắc chắn sẽ không kìm nén được lâu.”
“Hiểu Manh tổn hại khí vận, em sợ bản phân bất lực không bảo vệ được em ấy, nên muốn xin người một đạo bùa hộ .”
“Còn về cách xử lý tiếp theo, em cũng muốn nghe người chỉ dạy.”
Tôi siết chặt nắm đấm: “Dám tổn thương Hiểu Manh, em nhất định bắt bọn họ phải giá!”
Bà ấy thở dài: “Em vẫn cái tính đó. Bao nhiêu năm rồi cũng không thay đổi.”
Bà , thực ra muốn hóa giải vận xui của Lâm Hiểu Manh rất đơn giản.
Dù gì cô ấy Lục Hàng chưa kết hôn, chỉ cần dứt khoát chia tay, rồi tránh xa hắn, theo thời gian, tự nhiên sẽ cắt đứt kết.
Dù sao quẻ bói cũng không phải là số mệnh bất biến, mà chỉ là dự đoán tương lai dựa trên hiện tại. Hiện tại thay đổi, tương lai tự nhiên cũng thay đổi.
Nhưng nghĩ đến tên Lục Hàng vừa ngoại tình, vừa trộm khí vận của em gái tôi, tôi không thể nuốt trôi cơn giận này.
“Hiểu Manh, chị nhất định em xả giận!”
5
Tôi lấy Linh Tố Sư Thái một đống bùa hộ , Lâm Hiểu Manh đeo lên người.
Sau đó, theo kế hoạch đã bàn bạc, bảo em ấy giả vờ như chưa hiện ra điều gì, vẫn duy trì mối quan hệ bình thường với Lục Hàng Trình Tiêu.
Nhưng chưa qua ngày, em ấy đã không nổi .
“Ahhh, chị ơi, rốt cuộc nào mới ra tay? Em sắp không nổi rồi!”
“Hai tên khốn kia ngày nào cũng tình tứ ngay trước mặt em.”
“ đựng đó thì thôi đi, vấn đề là Lục Hàng dường như đang tục thử nghiệm bút . Hắn thường xuyên ra món đồ nhỏ dỗ dành Trình Tiêu.”
“Bọn họ thì vui vẻ, nhưng người khổ lại là em! Tuần này, xe em thì nổ lốp, đi thì vấp té, ở nhà thì bồn cầu nghẹt, lò vi sóng nổ…”
Lâm Hiểu Manh mắt thâm quầng, tục lắc lắc tay tôi: “Chị, em thực sự không nổi rồi.”
Nhìn cô em gái tôi nuôi nấng nhỏ trong dạng suy sụp như vậy, tôi xót xa không thôi, cơn giận đối với Lục Hàng cũng bùng lên dữ dội.
Nhưng tôi là chỗ dựa của em ấy, nên phải giữ bình tĩnh.
Tôi cất mai rùa đi: “Những gì chị dặn em đều theo hết rồi chứ?”
Em ấy gật đầu như gà mổ thóc: “Ừ, ừ!”
“Vậy thì cứ chờ xem kịch hay đi.” Tôi mím môi, khẽ nhếch cười.
Lục Hàng không phải kẻ ngu ngốc.
Có lẽ hắn vô tình có được bút ở Hải Thành.
Sau hiện ra công thần kỳ của nó, hắn không dám sử tùy tiện mà luôn thử nghiệm từng chút một.
Tôi đã tính toán mệnh lý của hắn.
Đáng lẽ, số mệnh hắn không có tài sản lớn, nhưng nếu kết hôn với Hiểu Manh, nhờ phúc khí của cô ấy, hắn sẽ có một cuộc đời thuận lợi.
Nhưng giờ có “thần bút” trong tay, lòng tham của hắn đã bùng lên, vận mệnh của hắn cũng thay đổi.
Thời gian gần đây, hắn có vẻ đã hiện ra rằng, dùng bút biến giả thành thật, sẽ có một cái giá phải .
Sau xác nhận rằng những hậu quả chỉ ứng nghiệm lên Hiểu Manh, hắn đã hoàn toàn không kiêng nể gì .
Nếu không có bùa hộ của Linh Tố Sư Thái, có lẽ Hiểu Manh đã gặp tai họa chết người trong ngày qua.
Đáng tiếc, dù bút thần kỳ đến đâu, Lục Hàng cũng không dám trực tiếp ra tiền mặt sử .
Bảo vật đã trong tay, lòng tham càng lớn.
Tôi chính là muốn lợi lòng tham đó, khiến hắn rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Tôi bảo Lâm Hiểu Manh đăng một bài lên vòng bạn bè, nhưng chỉ cài đặt hiển thị cho Lục Hàng Trình Tiêu xem được.
Đ.ọ.c f,ull tại pag_e G#óc Nh(ỏ c,ủa Tuệ L@â.m!
【Chuỗi trần thứ sáu tiếp rồi, chị gái đúng là ngôi sao may mắn của mình!】
Chín tấm ảnh đi kèm là biểu đồ lợi nhuận mã cổ phiếu mà tôi bảo em ấy mua trong những ngày qua.
Buổi chiều, ngay sau thị trường đóng cửa, Lục Hàng đã gọi điện đến.
“Hiểu Manh, mã cổ phiếu em đăng trên vòng bạn bè lại trần kìa!”
“Chị em đúng là lợi hại thật đấy!”
Lâm Hiểu Manh hừ lạnh, kiêu ngạo : “Đương nhiên rồi, em đã với anh rồi mà, chị em rất giỏi bói toán.”
“Chị ấy dự đoán cái gì cũng không sai.”
Đầu dây bên kia im lặng một , rồi giả vờ quan tâm hỏi: “Vậy… em có hỏi chị ấy em không? Vì sao dạo gần đây em hay gặp xui xẻo?”
Lâm Hiểu Manh ánh mắt tối sầm lại, nhưng giọng điệu vẫn giữ nguyên:
“Đương nhiên là có rồi. Nhưng tiếc là chị ấy cũng không nhìn ra được điều gì, chỉ bảo có thể do vận tài lộc của em quá vượng, nên mới có chút ảnh hưởng phụ.”
“Thôi, cúp máy đây, cơ hội khó có, em phải đi hỏi chị xem còn mã nào đáng đầu tư .”
Bên kia còn muốn gì đó, nhưng em ấy đã nhanh chóng cúp máy.
Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh Lục Hàng này đang sốt ruột như thế nào.
“Đợi đi, hắn sẽ nhanh chóng có hành động mới thôi.”
6
Quả nhiên, Lục Hàng bắt đầu tục hẹn gặp Lâm Hiểu Manh.
Có lẽ vì sợ có biến cố bất ngờ, nên hắn tạm thời nhịn xuống, không dùng bút .
Trong thời gian này, nhân Hiểu Manh vào nhà vệ sinh, hắn lén mở tài khoản chứng khoán của em ấy, bí mật mua theo mã cổ phiếu.
Hắn không biết rằng, tôi đã cài phần mềm theo dõi vào điện của Hiểu Manh, đồng thời cũng gửi một đường link có virus vào máy hắn, cài đặt phần mềm giám sát.
Còn nhà của hắn, tôi đã lấy chìa khóa dự phòng chỗ Hiểu Manh lắp đặt camera giấu kín.
Mọi hành động của hắn, tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Từng đường K-line (), từng con số trên bảng chứng khoán tục chuyển sang màu xanh lục.
() K-line: Biểu đồ hình nến trong chứng khoán.
Mắt của Lục Hàng cũng càng càng đỏ lên.
“ sao anh có thể tự ý xem điện của em?” Lâm Hiểu Manh xuất hiện đúng , giật lại điện , giận dữ rồi quay người bỏ đi.
Lục Hàng vội vàng đuổi theo phía sau, vừa năn nỉ vừa dỗ dành.
Cuối cùng, hắn còn gọi cả Trình Tiêu ra cùng hắn thuyết phục em ấy, này mới tạm thời lắng xuống.
Lâm Hiểu Manh nằm dài trên ghế sô pha, than thở với tôi: “Hai tên khốn đó phối hợp quá ăn ý luôn!”
Cô ấy trợn mắt: “Trình Tiêu còn riêng tư nhắn an ủi em, rằng Lục Hàng là quan tâm em, bảo đàn ông thì nhạy bén với thị trường hơn, thời điểm thị trường biến động như vậy, em kiểm tra tài khoản là tốt. Em phi!”
Tôi khẽ cười, nhẹ gõ ngón tay lên bàn.
“Em tìm cơ hội ám chỉ với hắn, rằng có nội , đồng tiền BT sắp có cú mạnh.”
Tôi đã nhìn thấu Lục Hàng.
Dạo gần đây, hắn theo dõi Hiểu Manh mua cổ phiếu, đã kiếm được không ít.
Lợi nhuận bày ra trước mắt, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Lâm Hiểu Manh lập tức diễn xuất, nhắn :
【Anh yêu, dạo này em hơi túng, có thể cho em mượn ít tiền không?】
Lục Hàng: 【Mượn tiền gì?】
【BT coin sắp mạnh rồi, không thể bỏ qua được.】
Nhưng ngay lập tức, em ấy xóa nhắn đó đi.
【Anh đừng hỏi, cứ cho em vay bao nhiêu được bấy nhiêu đi, em sẽ lãi cao nhất theo thị trường.】
Bên kia không lời ngay lập tức.
Mãi một lâu sau mới nhắn lại:
【Nhưng anh cũng đâu có nhiều tiền nhàn rỗi, hay là… em thử hỏi người khác xem? Yêu em.】
Lâm Hiểu Manh ném điện xuống ghế, mắng: “Đồ hèn!”
Tôi vỗ vai em ấy, ánh mắt lạnh lẽo:
“Không sao, cứ bình tĩnh, cá đã cắn câu rồi.”
7
Tôi thực sự có thể bói toán về xu hướng cổ phiếu.
Vì vậy, tôi cố ý chọn một số mã cổ phiếu đang có động lực mạnh trong thời gian gần đây dụ Lục Hàng đầu tư theo.
Không giống như Lâm Hiểu Manh chỉ đầu tư vừa phải, hắn gần như đổ toàn dòng tiền vào.
Sau vài phiên trần, hắn đã hoàn toàn tưởng vào những gì tôi gợi ý.
Kẻ đã ngồi vào bàn cờ bạc, thua thì muốn gỡ, mà thắng lại càng muốn thắng lớn hơn.
Đồng BT sắp bùng nổ, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ.
Hắn không những không cho Lâm Hiểu Manh vay một xu, mà còn tìm mọi cách gom góp thêm “vốn cược” cho mình.
Tôi kéo Lâm Hiểu Manh ngồi xuống, mở giao diện giám sát trực tiếp trên điện của Lục Hàng.
Chẳng bao lâu sau, hắn đã gọi cho Trình Tiêu vay tiền.
Trong điện , hắn cố gắng dụ dỗ hết mức có thể:
“Em yêu, anh đi, lần này nhất định chúng ta sẽ tài!”
Trình Tiêu do dự. Cô ta biết Lục Hàng có kỳ ngộ, nhưng ngay đầu hắn đã mở miệng vay năm triệu, mà cô ta lấy đâu ra số tiền lớn như vậy?
Đọ_c f,u.ll tạ*ị p(a)ge Gó#c Nh.ỏ c,ủa T.uệ! Lâ,m?
Lục Hàng tiếp tục thuyết phục:
“Em chẳng phải còn nhà đất sao? Cùng anh mang đi thế chấp hết đi, chờ có tiền, anh sẽ nhân đôi lại cho em.”
“Nhưng… nhưng nếu lỗ thì sao?”
Thấy cô ta ngập ngừng, Lục Hàng không giấu diếm mà tiết lộ bí mật về bút thần.
“Chiếc nhẫn kim cương trước đó, rồi cái túi Hermès anh tặng em hôm trước, đều là anh ra. Chỉ cần vào tranh, sẽ thành thật. Có bảo bối như vậy, em còn sợ cái gì?”
“ thật, nếu không phải vì tiền mặt có rủi ro lớn, mà cổ phiếu thì trưởng quá chậm, anh cũng không cần phải tìm cách giàu tiền ảo.”
Trình Tiêu vừa kinh ngạc vừa vui mừng.