Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Người vận chuyển vẫn là cặp em lúc .
Trong gian , tù.
đưa đến “Trạm thu hồi” để giác mạc.
Tiếp đến là thận, cuối là trái tim. chợ đen, một quả tim thể bán với giá trăm vạn.
Tôi th.oi th.óp co ro trong cốp xe, đường xóc nảy khiến va đập, m.áu phần thể càng chảy dữ dội, ngừng cắn đầu lưỡi, cố giữ tỉnh táo.
Trong cốp xe đồ linh tinh, tìm một chiếc cờ lê.
Trước đây, thêm kiến thức về thoát hiểm.
Loại xe cũ dùng khóa để mở cốp , sờ đến chỗ chốt trong, trong bóng tối dùng cờ lê mò mẫm thử xoay chốt khóa, cứ xoay theo chiều kim đồng hồ.
Không vặn bao lâu, thẳng đến khi sắp mất ý thức.
Chốt khóa kêu cạch một tiếng, mở .
Vừa đúng lúc chiếc xe phanh gấp, dừng đèn đỏ.
Tôi nhân hội mở cốp , khí nháy ùa .
Phía là đường sá đông đúc.
Không do dự, lao xuống.
—-
“Lương Lương? Lương Lương??”
Tôi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng.
Cả đổ mồ hôi ướt sũng, thở hổn hển.
Rõ ràng ngoài cửa sổ nắng chiếu rực rỡ nỗi ám ảnh kinh hoàng trong lòng vẫn tan, đôi môi run run.
lớp lo lắng:
“Cậu chứ? Mình gọi .”
Tôi vốn tưởng là giấc mơ.
ngay , trợn ngược.
Trên chân là vết thương chồng chất, vết sẹo dài đùi sượt qua đường.
Người giấy phân tích:
“Có lẽ là do sự xuất hiện của khiến gian đảo ngược đan xen, bây giờ giống con mèo của Erwin Schrodinger, thể xuống địa ngục thể lưu tại thiên đường. Lương Lương, tuyệt đối thể phạm sai lầm.”
Tôi gật đầu, bộ sức lực của thể rút cạn.
Tôi ôm nức nở, .
chúng .
“Đại Lương, xin , thật xin …”
Tôi nghẹn ngào thành tiếng, dùng mu tay lau nước càng lau, nước chảy càng .
“Tôi cứu , cách nào giúp .”
Thật xin bản một gian khác.
Một Lương Lương 17 tuổi .
hội tham gia kỳ thi tuyển sinh đại , hội đến Bắc Kinh, tương lai.
thể chịu đựng tất cả đau đớn đến khi ch.ết.
Người giấy vỗ lưng an ủi , trọng lượng nhẹ , chẳng sức nào.
Nỗi buồn hận vô tận khảm xuyên tim.
“ làm , Lương Lương.”
“ , làm hơn nữa, tin .”
Ngày hôm , đến trường với đôi đỏ hoe.
Vừa bước đến cửa lớp, ban cán sự tập vội vã chạy đến báo tin:
“Lương Lương, đến trường gây chuyện , nghỉ !”
Lần , đến một .
còn dẫn mấy ngoại và một đàn ông lạ đến trường.
Có bảo hộ, tư cách là giám hộ, ép thôi .
Mà tiện thể còn tìm một cọc hôn nhân .
“Con rể của hôm nay tới đón Lương Lương về kết hôn, các dù là thầy giáo giáo thể phá hoại hạnh phúc của khác chứ hả?”
Người con rể trong miệng nhắc đến là một tay cờ b.ạ.c nghiện rượu nổi tiếng làng, năm nay 40 tuổi.
Hắn từng tù tội bạo hành, đánh đập vợ cũ đến tàn phế.
Các trong lớp tán , nếu là đây hẳn là tức đến phát run, bàng hoàng bất lực lắm.
khi trải qua đoạn ký ức phi nhân tính .
Tôi phát hiện cảm xúc của bây giờ chai sạn .
Khương Uyên nắm cánh tay , ánh đầy lo lắng:
“Đừng về, bố là luật sư, chắc chắn thể giúp . quyền bắt !”
Cậu che chở , giáo viên và ngăn cản mấy của đang sấn tới.
Tôi thật lòng lời cảm ơn, lướt qua .
Đối diện với ánh dâ.m tà của gã cờ b.ạ.c .
“Chú vụ ch.ết đuối trong bể nước ?”
Mọi đây ai rõ về vụ án .
Tôi bình tĩnh kể sự thật.
“Người ch.ết là cha dượng của , chồng của .”
Lần , mà ngay cả nét của đàn ông đổi.
“Chuyện chắc kể nhỉ?”
Tôi dùng giọng điệu chậm rãi trần thuật, sợ hãi, tức giận dậm chân, vội vàng giải thích .
Tôi mỉm tiếp tục:
“Năm ngày , thành phố cạnh xảy một vụ án vứt x.ác phụ nữ. là do một nhóm cấu kết chuyên buôn lậu n.ội t.ạng . Một tháng , cha dượng bán .”
“Còn may mắn, làm thương mới trốn thoát .”
“ dám đảm bảo, trả thù .”
“Chú đoán xem, cái ch.ết của cha dượng do làm ?”
Tôi cầm con d.ao rọc giấy , phẫn nộ đâ.m mạnh xuống .
“Chú cưới ? Liệu nghĩ tới cái giá trả ?”