Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8ANBJMI9Td

225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Quân tửu lâu, nàng ngồi uống trà Bùi gia. Bùi ta thì cười say đắm, Quân cụp mi tránh ánh nhìn ta.
Khiến ta hoài nghi nhan sắc mình, Quân thường ngày toàn gặp tiên nhân sao? Ta tầm thường đến mức chẳng đáng nàng liếc thêm một cái?
Đêm nào nghĩ đến ánh mắt sợ sệt , ta cũng trằn trọc khó ngủ, ta thủy hỏa tai ương ư, từng vô tình tổn thương nàng?
Mang nghi vấn , ta đến Quân phủ mời nàng dự yến ba ngày , cũng để đến gần nhìn phản ứng nàng.
Quả nhiên, nàng sợ ta.
Đứng trước ta, nàng vẫn cúi , miệng khen “phong thái như thần nhân, liếc một cái mạo phạm”, nhưng lòng mong ta sớm rời .
Song nàng vẫn đồng ý sẽ tới.
ta dấy lên chút mừng vui, ta nàng vốn không giao tình, nếu hiểu lầm, ta mong tìm cơ hội rõ.
, ta nghĩ vậy.
Hôm Lưu qua đời, ta đang tra vụ Bình Xương quận chúa. Thánh thượng nghe tin thiếu nữ kinh thành mất tích, thêm Lưu ưa phấn son Phương Hương Các và mối liên can tới quận chúa, ngài khó không nghi.
May hôm đó ta đứng lâu ở cửa Lưu phủ, mấy hắc y nháy mắt ra hiệu nhau nhắm vào Quân , ta theo những mờ ám quận chúa mới chúng thuộc hạ quận chúa.
Quận chúa muốn ra tay Quân !
Ta vượt biển người lao đến bên nàng, đỡ lấy khi nàng suýt ngã.
Ta cũng nhớ mãi hơi ấm trên cổ tay nàng.
muội nàng hoạt bát, cứ túm lấy ta hỏi , nàng thì cẩn trọng, ra hiệu đừng hỏi. Khi ta thật muốn : “Nàng hỏi , ta sẽ hết.”
Trước lúc nàng rời , sư phụ đưa nàng “bùa an thần”, thực ra gói thảo .
Sư phụ ẩn cư hành y, Thánh thượng mời người chữa trị các cô nương trúng mê . Người râu ria xồm xoàm, mắt nheo chẳng rõ ai.
Sớm này Quân nhận người thành thần y ta thành yêu quái, ta không mang người ra.
Nhưng cũng may, nếu không dẫn người theo thì người chẳng nhận ra Quân cũng dính thuốc .
Ta mời nàng dự tiệc, nàng không .
Quận chúa mời, nàng .
Hừ, ta không giận.
Ta cũng chỉ đến để tra án, chớ hiểu lầm.
ta phát hiện Quân trông như lanh lợi hóa ra cô nương ngô nghê.
Nàng không gặp quận chúa nhận ra nàng người Quân gia.
Ngốc thật, hôm ngoài phố quận chúa định bắt cóc nàng, bị ta ngăn cản đấy.
Thưởng hoa gì , nàng nghĩ vì sao hoa quận chúa nở đẹp đến vậy? Không tưới bằng xác người khi lấy m.á.u đó sao?
Ta đứng ở đình, nhìn nàng nam tử khác thưởng hoa, thật, ta không để ý chén sắp vỡ tay.
Cũng may nàng cũng nhìn người, từ chối hắn.
Nhưng nàng trẻ con quá, cầm gương hắt sáng vào mặt ta làm gì? Muốn gây sự chú ý sao?
Ngay cả khi ta một mình ngồi bên bàn, nàng cũng muốn gần bắt , đưa nước “giải nhiệt”. Mùi thực không dễ chịu, ta không nuốt nổi.
Không vì ta không uống nàng thất vọng, thương tâm nên bỏ chạy luôn không.
Ta lặng người rất lâu, quả ta vụng ăn .
Thực ra vị thứ nước … cũng không đến nỗi.
cuối gặp nàng ở miếu hoang, quận chúa bại lộ, nàng nấp cột nghe hết. Ta vừa vào gấu váy nàng.
Việc hoàng gia nhiều bất lợi nàng; sợ nàng lộ, ta cố ý đứng che , ừm, ta tốt thật.
Không quận chúa quá mạnh không, ta xuống địa thất bắt người thôi dính đầy mùi ảo .
Đêm đó ta nằm mộng…
Sáng hôm ta vào triều quầng thâm mắt, bị chê cười suốt.
Mấy đêm liên tục, mộng khiến ta gãi bứt tai.
ta kẻ vô trách nhiệm không… mộng, ta nàng đều…
Không được, ta làm nam tử trách nhiệm.
Vậy nên, Quân , ta đến cầu hôn nàng đây.